TÌM NHANH
TRỤ TRÌ XIN DỪNG BƯỚC
Tác giả: Phao Mạc Lê
View: 5.128
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 28: Viên minh châu ngu dốt lặng lẽ mang thai nghiệt chủng 
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team
Upload by [L.A]_Kai'Sa Team

Edit: Cỏ tiểu bạch thỏ

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sí Nhi trở về doanh trại.

 

Ngồi trên ngựa của Ngụy Viễn Chi.

 

Tất cả những tộc nhân trong tộc nhìn thấy dáng vẻ “thẹn thùng” của nàng trong vòng tay tướng quân Trung Châu đều muốn nhảy cẫng lên!

 

Không nhiều người biết tin Sí Nhi mất tích, dù sao cũng liên quan đến danh tiết của thiếu nữ -----

 

Mặc dù trên Đại Mạc không quá coi trọng vấn đề trinh tiết của nữ tử, nhưng dù sao chuyện bị người ta bắt cóc cũng không hay ho gì, không chừng sẽ sinh ra nhiều lời đồn đại, làm hoen ố danh dự của viên minh châu trên Đại Mạc này.

 

Vì vậy, nhìn thấy Sí Nhi được Ngụy Viễn Chi đưa về, người trong tộc đều thầm đoán đại tiểu thư đã âm thầm đi chơi với Ngụy đại tướng quân… Tướng quân Trung Châu chưa quen cuộc sống ở đây nên bị lạc đường một lúc, đến khi gặp được tộc nhân mới cùng nhau trở về doanh trại.

 

Bởi vì vốn xem trọng tướng mạo xứng lứa vừa đôi của đôi thanh niên nam nữ này, suy nghĩ của mọi người trong tộc cũng có thiện ý, Sí Nhi chỉ coi như không biết gì. Vừa về doanh trại đã lặng lẽ trốn đi, mấy ngày liền cũng không ra ngoài gặp ai.

 

Phụ thân nàng im hơi lặng tiếng đến đây, hỏi nàng xem rốt cuộc ngày hôm đó đã xảy ra chuyện gì.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Sí Nhi liền kể lại chuyện hoàng tử Lâu Lan, về cách nàng làm thế nào thoát khỏi thành cổ mà nàng đã đi qua…

 

Hắc Viễn Sơn vuốt vuốt râu, cẩn thận quan sát nữ nhi, “Cho nên, thật sự là tướng quân Trung Châu kia đưa con trở về?”

 

“Vâng.” Sau khi Sí Nhi trở về gần như nằm trên giường không dậy nỗi, nói chuyện cũng yếu ớt.

 

Hắc Viễn Sơn sợ nữ nhi bị kinh hãi, dọc đường lại chịu khổ, an ủi vài câu, cũng không nói gì thêm.

 

Phụ thân rời đi, để muội muội Diễm Nhi lại trông coi bên cạnh Sí Nhi.

 

Nghĩ đến những lời đồn đại thi thoảng lọt vào tai mình, Sí Nhi xấu hổ khi đối mặt với Diễm Nhi… Nhất là nàng ấy lại là muội muội thân thiết nhất với mình từ nhỏ, phát hiện ra trên người nàng có những vết đỏ mập mờ -----

 

Đó là dấu vết do tăng nhân gần như điên cuồng để lại trên cơ thể nàng, khó mà có thể dễ dàng xóa bỏ vết tích…

 

Lần này, Sí Nhi thậm chí không còn sức lực để che giấu.

 

Lần đầu tiên bị tăng nhân cướp đi sự trong trắng, nàng vẫn còn tinh lực để che đi sự thật này, thế nhưng lần này, tăng nhân không từ mà biệt, khiến nàng như cánh hoa héo rũ lúc chiều tà, mất hết sức sống. Giống như bị bệnh không gượng dậy nổi, suốt ngày mê man, ngay cả khi Diễm Nhi giúp nàng lau người, nàng cũng không kịp nhận ra, trên cơ thể mình có “bí mật”, là thứ không thể và cũng không nên để muội muội nhìn thấy…

 

“Tỷ tỷ…?”

 

Diễm Nhi quả nhiên bị dọa sợ.

 

Thiếu nữ non nớt đương nhiên chưa chuẩn bị tâm lý, tỷ tỷ thân mật với mình bỗng nhiên có những dấu vết bí ẩn mà chỉ người trưởng thành mới có…

 

“Diễm Nhi, muội, muội đừng suy nghĩ nhiều, tỷ không sao.” Nàng nói năng hơi lộn xộn, càng cố gắng che đậy lại càng lộ ra.

 

Lớn đến từng này, giữa tỷ muội nàng lần đầu tiên có một cảm giác xa cách đến đáng sợ.

 

Ánh mắt Diễm Nhi rơi vào bộ ngực trần trụi của Sí Nhi ----- những vết hôn bị nam tử thô lỗ để lại, giống như vết thương, từ xương quai xanh kéo dài đến bộ ngực đầy đặn….

 

Nhìn thấy vẻ mặt đầy hoang mang và áy náy của tỷ tỷ yếu ớt, rốt cuộc Diễm Nhi cũng không nói gì, chỉ coi như mình chưa từng thấy gì đặc biệt, cẩn thận thay y phục cho tỷ tỷ, sau đó bưng nước rời đi.

 

“Tỷ tỷ, tỷ nghỉ ngơi tốt nhé.” Nàng vẫn không quên dặn dò.

 

“Diễm Nhi, muội…”

 

Muội muội điềm nhiên như không có việc gì, hoàn toàn khác với những gì Sí Nhi tưởng tượng khi Diễm Nhi phát hiện nàng đã thất thân. Trong nhất thời, nàng cũng không chắc muội ấy có thật sự không nhìn ra điều gì hay không ----

 

Nếu như đơn giản là Diễm Nhi không phát hiện ra điều gì, nàng còn cố giải thích, chẳng phải càng khiến muội muội của mình xấu hổ hơn sao?

 

Diễm Nhi tắm rửa sạch sẽ, sau đó quay lại canh giữ bên cạnh Sí Nhi, giống như những buổi tối bình thường, nói với tỷ tỷ về những gì nàng ấy nghe được trong những ngày qua… Nhưng lần này, không giống như thường ngày, chỉ là nàng gối lên tóc tỷ tỷ ngủ thiếp đi -----  tỷ tỷ nàng dường như cũng thật sự kiệt sức, thấy nàng không có biểu hiện gì lạ liền an tâm chìm vào giấc ngủ.

 

“Nếu hắn dám phụ tỷ, ta nhất định phải khiến hắn chết không toàn thay!”

 

Diễm Nhi bên giường tỷ tỷ đang ngủ say của mình, trịnh trọng tuyên bố lời thề.

 

 

Ngụy Viễn Chi biến mất!

 

Hắn ở Hắc Vũ tộc được một thời gian, liên tục nhận được sự đối đãi trọng hậu, đột nhiên lặng lẽ rời đi, có tộc nhân phỏng đoán, là tộc trưởng thả hắn trở về chuẩn bị sính lễ…

 

Trước đó là thiếu chủ mang sính lễ đi tìm người trong lòng, bây giờ lại có chuyện tốt sắp đến của đại tiểu thư, tất cả mọi người đều vui vẻ rạng rỡ.

 

Diễm Nhi cũng vậy, trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười vui vẻ với Sí Nhi.

 

Muội muội rõ ràng đã hiểu lầm điều gì đó, cho nên mới nghĩ nàng không vui vì Ngụy Viễn Chi rời đi, cố gắng làm nàng cười… Sí Nhi muốn giải thích với muội muội, nhưng cuối cùng lại vì sự yếu ớt trong lòng, hơn nữa nàng cũng muốn ích kỷ giữ bí mật về tăng nhân, lần lữa vẫn chưa thành thật với Diễm Nhi.

 

Thế nhưng, qua mười ngày sau, Sí Nhi phát hiện những suy nghĩ ích kỷ của nàng cuối cùng cũng bị nữ thần hoang dã trừng phạt ------

 

Bởi vì nàng và một nam tử xa lạ định chuyện chung thân, hoặc nói là, chưa mai mối đã tằng tịu với nhau, mà không để ý đến việc có thể tổn thương muội muội mình, ảnh hưởng đến phụ thân và tộc nhân của nàng… Lời nói dối của nàng, sự giả dối của nàng, ngoại trừ những vết tích mập mờ trên người đã dần dần phai nhạt, nhưng thứ còn lại trong cơ thể nàng, chính là “Chứng cứ phạm tội” không thể tùy tiện xóa đi được.

 

Ngoài việc cả ngày buồn ngủ, cơ thể yếu ớt, thì kỳ kinh nguyệt của nữ tử vẫn chưa đến…

 

Nàng mang thai.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)