TÌM NHANH
BẠN TRAI TA LÀ MA CÀ RỒNG
Tác giả: Tòng Hải Nam
View: 2.594
Chương trước Chương tiếp theo
Bạn Trai Mới Có Chút Lạ
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng
Upload by Ánh Nắng

Anh không có động tác quá khích, chỉ là dùng môi mình dán vào phía trên môi của cô.

 

Nhưng hơi thở ấm áp hắt lên mặt cô,  cũng đủ làm cô khẩn trương đến chân tay luống cuống. Rốt cuộc, đây là lần đầu tiên Thẩm Phỉ Phỉ cùng khác phái tiếp xúc thân mật như vậy..

 

Mềm mại, còn mang theo cảm giác ướt , có chút lạnh.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

Mặt anh đến gần như vậy, gần gũi Thẩm Phỉ Phỉ cũng không rõ phương pháp, chỉ có thể nhìn chằm chằm chằm chằm hàng lông mi như cây quạt xếp hàng vậy, còn có hai hàng lông mày cứng cáp của anh.

 

A, lông mày anh cư nhiên có một viên lệ chí, nho nhỏ.

 

Tay cô chậm rãi đáp ở bả vai Hà Lạc , sau đó bị xúc cảm ướt lạnh hoảng sợ

 

“A!” Thẩm Phỉ Phỉ đẩy anh ra.

 

Cảm nhận được đối phương từ chối, lòng Hà Lạc chợt co rụt lại, nhưng vẫn thuận theo buông cô ra.

 

Anh có chút né tránh nhìn môi Thẩm Phỉ Phỉ , hồi tưởng cảm xúc vừa rồi mềm ấm …… Tay chân không biết nên để như thế nào mới được.

 

“Rất xin lỗi Phỉ Phỉ, tôi…… Có phải dọa đến cô không?”

 

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẩm Phỉ Phỉ không nói gì, ôm mặt chạy vào phòng.

 

Hà Lạc đứng ở tại chỗ, nhìn làn váy cô, trái tim như ngâm ở trong nước đá, thấp thỏm lại mất mát.

 

 Đầu óc lộn xộn, giống như ý nghĩ quá nhiều nên suy nghĩ hoàn toàn không rõ, trong nháy mắt lại như không có bất kì âm thanh nào còn lại .

 

Trong lúc anh bắt đầu rối rắm cứ như vậy len lén rời đi , Thẩm Phỉ Phỉ cầm máy sấy đã trở lại.

 

“Đều do tôi, lại không nghĩ tới dùng máy sấy, anh mặc như vậy nhất định sẽ bị cảm !”

 

Cô đem Hà Lạc một lần nữa đẩy ngã ở trên sô pha, dùng máy sấy thổi vào quần áo anh.

 

Bật công tắc, gió nóng bắt đầu thổi tạo ra tiếng ồn lớn, tách ra bầu không khí vừa lên men của hai người.

 

Ấm áp trong tiếng gió, Hà Lạc cảm giác thả lỏng một ít, anh cúi đầu nhìn Thẩm Phỉ Phỉ hai má trắng nõn giống đậu hủ trẻ con, còn có ý nghĩ nếu cắn một ngụm, có thể giống mùi vị kẹo bông đường không.

 

“Phỉ Phỉ, cô……” Anh nuốt hạ nước miếng, “Cô có phải cũng……?”

 

Thẩm Phỉ Phỉ đè ngực anh, nghe tiếng tim bùm bùm nhảy.

 

Cô phồng lên mặt, cắn môi rối rắm trong chốc lát, bỗng nhiên đầu cô tiến về phía trước, mổ một cái lên mặt anh một chút.

 

Hà Lạc ngây ngốc duỗi tay vuốt chỗ mình vừa bị hôn.

 

Anh nhìn Thẩm Phỉ Phỉ hai hàng lông mi không ngừng run rẩy , gương mặt trở nên đáng yêu hơn, bỗng nhiên cười ngây ngô lên.

 

—*—

 

Thẩm Phỉ Phỉ cùng Hà Lạc ở bên nhau.

 

WeChat kỳ thật đã sớm thêm, bởi vì cô đi cùng Hà Lạc đi mua đồ đều là dùng WeChat trả tiền.

 

Tới chạng vạng tối, mưa tích tích lịch lịch, không có mưa lớn như cũ, Hà Lạc vẫn không có trở về, bởi vì Thẩm Phỉ Phỉ muốn anh ăn xong cơm chiều rồi đi.

 

Hà Lạc vốn định chính nhân quân tử một chút, nhưng đối với Phỉ Phỉ mang theo ánh mắt mong đợi, liền không nhịn xuống đem chân bước ra cửa lại thu về.

 

“Phỉ Phỉ có muốn nếm thử tay nghề của anh không?”

 

Bị sắc đẹp mê hoặc Thẩm Phỉ Phỉ ngồi ở trên sô pha, bưng ly nước ấm uống, đồng thời hưng phấn mà gật gật đầu.

 

Mở tủ lạnh ra chớp mắt một cái, Hà Lạc thấy bên trong chứa đầy tiết, một chút ngây ngẩn cả người.

 

“Phụt ——” không chờ anh hỏi, Thẩm Phỉ Phỉ liền khẩn trương đến sặc, đột nhiên đem nước phun ra.

 

Hà Lạc: “……”

 

Cuối cùng anh nhẫn tâm cong khóe miệng lên, dùng hai cân tiết vịt cùng một chút rau dưa ở trên bàn cơm bắt đầu nấu cơm..

 

“Phỉ Phỉ không ăn cay sao? Anh thấy trong tủ lạnh em không có đồ cay dùng làm lẩu, cũng không có các loại hạt tiêu."

 

Anh một bên dùng dao cắt tiết, một bên hỏi.

 

Thẩm Phỉ Phỉ lắc đầu: “Ăn cay sẽ mọc mụn " 

 

Cô dùng cái thìa quấy nước dùng trong nồi canh , ngửi các loại nguyên liệu hỗn hợp nấu ra mùi hương, dần dần miệng đầy nước bọt.

 

“Thơm quá oa ~”

 

“Như vậy sẽ càng ngon.”

 

Hà Lạc đem thịt đã cắt cho vào.

 

“Ai, nhiều tiết vịt như vậy có thể ăn hết hay không?” Thẩm Phỉ Phỉ nhìn nồi, có chút sợ.

 

“Sẽ không.” Hà Lạc nhìn cô chớp chớp mắt, “Anh thích ăn, nói không chừng sẽ không đủ đâu.”

 

Thời điểm ăn, Thẩm Phỉ Phỉ mới biết được hoa ra Hà Lạc thật sự không phải đang an ủi cô.

 

Cô ăn nửa cân tiết vịt sau liền ngấy, không muốn đụng vào nữa.

 

Xác định cô thật không hề ăn thêm một chút, Hà Lạc liền đem một đống tiết vịt màu đỏ từng muỗng từng muỗng cho hết vào bát to của mình.

 

Sau đó Phỉ Phỉ ngừng đũa, anh còn bỏ thêm nửa cân tiết vào nồi.

 

Thẩm Phỉ Phỉ đã không biết làm sao biểu đạt nội tâm kinh ngạc .

 

Cô cắn ống hút sữa chua , ngồi ở đối diện nhìn Hà Lạc thoả mãn lau miệng, bỗng nhiên cảm thấy bạn trai mới của mình có chút kì quái.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)