TÌM NHANH
NHỚ MÃI KHÔNG QUÊN
View: 7.621
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 28: Đồng phục tình thú
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng

Phòng khách sáng sủa, Lục Diễm trong bộ tây trang mang giày da ôm Trình Niệm Niệm một thân đồng phục học sinh, giống như đang lừa gạt thiếu nữ trẻ người non dạ.

Trình Niệm Niệm nhìn chằm chằm vào đôi mắt đào hoa của anh. Đôi mắt bị thu hút, mê hoặc bởi bầu ngực căng tròn dồn ép trong lồng ngực phập phồng.

Trình Niệm Niệm cảm thấy hô hấp mình càng mỏng manh, không thể thở nổi nữa. Phần trên trần trụi bị vải vóc cọ xát vừa đau vừa ngứa. Cô nức nở nhỏ giọng nói:

“Ưm... Ngứa...”

Lục Diễm tham lam hít mùi hương trên cơ thể cô.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Chỗ nào ngứa?”

Cầm lấy tay anh đặt lên cái vú đang ưỡn cao, ánh mắt rụt rè nhìn anh:

“Chỗ này…”

Lục Diễm hôn lên xương quai xanh của cô, bàn tay to của anh nắm lấy bầu ngực căng tròn của cô. 

“Anh trai giúp em xoa nó...”

“Được... Ưm..”

Nửa người Trình Niệm Niệm muốn mềm nhũn, nhưng chưa đủ, cô muốn được nhiều hơn nữa. 

Cô nhớ lại, nên gọi anh như thế nào, vì vậy Trình Niệm Niệm yêu kiều gọi:

“Lục ca ca ...”

Lục Diễm cảm thấy cơ thể mình nóng lên, đặt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại không xương của cô xuống dưới đũng quần anh, liếm vành tai của cô, không ngừng phả hơi thở  nóng rực vào cổ cô, nói:

“Cởi ra.”

Trình Niệm Niệm cảm thấy da thịt sau tai sắp bị anh dày vò muốn bỏng rồi, nhanh chong đưa tay ra cởi thắt lưng, kéo khóa quần xuống, quần lót sẫm màu không che nổi côn thịt đang căng phồng lên. Ngón tay mang theo hơi lạnh của cô luồn vào trong quần lót, thật nóng.

Chạm phải da thịt cây côn thịt đang dựng đứng lên, cô nhẹ nhàng vuốt ve dọc cây côn thịt, tay cô vừa chạm vào khiến cho anh dâng trào hưng phấn, bị cô trêu chọc, vừa chạm vào một cái, hạ thể của anh liền trở nên ướt át.

Lục Diễm miết ngón tay cái lên đôi môi đỏ mọng nhỏ nhắn của cô, đôi mắt đào hoa khẽ nheo lại, mê ly nhìn nó. Đưa ngón tay trỏ vào khuấy động đầu lưỡi cô, nước miếng dính trên môi phát ra ánh sáng lấp lánh:

“Cố ý?”

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Đúng vậy...”

Ngón trỏ đưa vào trong miệng bắt chước động tác giao cấu. Trình Niệm Niệm đã nghe những gì anh thấy trong giấc mơ, cho nên mới cố ý bôi son màu đỏ sẫm.

Hai mắt mở to nhìn dục vọng không thể che giấu trong đôi mắt đen của anh, mút lấy ngón tay anh, đầu lưỡi vòng qua đầu ngón tay, muốn anh, muốn anh hung hăng chiếm lấy cô.

Hừ nhẹ một tiếng. Ánh mắt càng sâu không thấy đáy. Rút ​​ngón tay ra, đè lên bả vai bắt cô quỳ xuống, nắm cái cằm cô, trong lòng không nhịn được dục vọng thô bạo.

“Anh trai đút em ăn no, hửm?”

Lấy bàn tay đang đặt trong quần lót của mình ra. Kéo quần lót xuống, côn thịt tím đen nhảy ra đánh vào trên gương mặt sạch sẽ của cô gái nhỏ, so với hình ảnh trong mơ càng dâm mỹ hơn. Lục Diễm gần như mất đi lý trí.

Lần đầu tiên Trình Niệm Niệm nhìn thẳng vào tính khí của Lục Diễm như vậy. Mùi xạ hương nồng nặc làm cho cả người cô nhũn ra, Trình Niệm Niệm ngập ngừng vươn đầu lưỡi, liếm lên đỉnh tính khí dữ tợn.

“Hừ...”

Tiếng rên rỉ trầm thấp của Lục Diễm như lời cổ vũ, Trình Niệm Niệm thích nhìn anh mê loạn vì cô, đầu lưỡi tinh tế liếm từ quy đầu sung mãn cho đến gốc rễ cây côn thịt, gương mặt nhỏ nhắn dính sát vào bao tinh hoàn và lông mu dày rậm.

Liếm vòng tròn từng chút một, phủ đầy nước bọt của cô lên từng tấc da thịt cây côn thịt, ẩm ướt một mảng, gon môi đỏ thẫm dính một ít lên thân côn thịt ướt đẫm trông thật gợi tình.

Cô ngập ngừng thử há miệng ngậm lấy quy đầu khổng lồ. Ưm, hoàn toàn bọc lấy đỉnh côn thịt. Cả khoang miệng đều chứa đầy mùi vị Lục Diễm.

Ngậm một chút liền nhả, ngước mắt lên nhìn anh đang ngửa mặt nhắm mắt lại.

“Anh trai ... Quá lớn. Em không ăn được.”

Lục Diễm mở to hai mắt đỏ bừng. Gương mặt ngây thơ nhỏ nhắn gần như vùi vào trong dương vật của anh, chớp mắt nhìn anh.

Khóe môi nhếch lên nụ cười, tà khí nắm lấy cái cằm của cô.

“Biết liếm như thế, hử?”

Trình Niệm Niệm đỏ mặt, miệng bị ép mở ra, côn thịt đâm thọc vào.

“Anh trai lớn như vậy mới làm em thoải mái được.”

Một tay Lục Diễm chống lên tường, khống chế kích động muốn chọc cả cây côn thịt vào miệng cô. Một tay đặt sau đầu cô, nhỏ giọng dạy dỗ.

“Dùng đầu lưỡi liếm, như lúc nãy liếm ngón tay vậy...”

Trình Niệm Niệm ngoan ngoãn di chuyển cái lưỡi trong miệng, đầu lưỡi đảo quanh khe rãnh trên quy đầu, cố gắng hút như em bé bú sữa, ngoan ngoãn ngậm cả côn thịt vào trong miệng.

Lướt qua khe nhỏ trên quy đầu, đầu lưỡi mềm mại thò vào thăm dò, côn thịt trong miệng khẽ run một cái, tiết ra một ít dịch nhầy, chua chua.

“Chiết tiệt!”

Thiếu chút nữa Lục Diễm bị cô liếm đến mềm cả chân.

Cái miệng nhỏ nhắn không thể khép lại nên nước bọt chảy ra khóe miệng, động tác nuốt vào khiến miệng co rút lại, quy đầu cọ vào hàm trên.

Cúi đầu nhìn gương mặt nhỏ nhắn bị mấy sợi lông mu che khuất, đôi mắt mơ màng giống như nơi đó của anh ăn rất ngon, chiếc ông nhỏ vểnh lên, lộ ra da thịt trắng noãn chờ được ‘yêu thương’.

Huyệt thái dương anh giật giật như muốn nảy ra ngoài, Lục Diễm không khỏi nghiến chặt răng, đẩy thân dưới về phía trước. Bàn tay đặt sau đầu cô đẩy về phía trước, cố gắng đâm cây côn thịt vào sâu trong miệng nhỏ.

“Ưm…”

“Ăn nó ngon như vậy sao...”

“Ưm...”

Lục Diễm đâm côn thịt gần như chạm tới cổ họng. Cổ họng thắt lại bóp chặt quy đầu. Gốc côn thịt tê dại. Mắt thấy sắp bắn, Lục Diễm rút côn thịt ra khỏi miệng Trình Niệm, một cổ tinh dịch trắng đục đặc sệt phun ra dính ướt một mảng vải màu xanh nhạt.

Một vài giọt tinh dịch dính trên khóe miệng bị cô liếm nuốt. Lục Diễm vừa mới bắn tinh, nhìn thấy một màn này dương vật lại run run phun ra một ít chất dịch nữa. Ngón tay xoa nhẹ cái miệng bị cắm đến sưng đỏ.

“Ăn ngon không?”

Cả người Trình Niệm Niệm mềm nhũn không đứng dậy được. Cô theo bản năng vươn lưỡi liếm ngón tay anh. Cô không biết rằng bộ dạng kiều mị đôi mắt ngấn nước càng thêm câu dẫn mê người.

Bên hông bị anh nhấc lên, ấn vào trên tường.

“Xoẹt ——”

Chiếc váy bị xé toạc, tấm lưng trần trắng nõn, chiếc quần lọt khe màu đen bị cặp mông bó chặt vào giữa.

Ngón tay thăm dò xuống phía dưới, vải vóc đều bị phun ướt, bắp đùi ẩm ướt.

“Ướt thành như vậy...”

Dương vật lại cứng rắn ngẩng đầu lên cùng với lớp vải đáy quần chữ T cắm vào miệng huyệt, đẩy hướng lên phía eo.

“Lục Diễm...”

Côn thịt to dài vừa cứng vừa nóng kết hợp với lớp vải vóc thô ráp cọ xát miệng huyệt. Sự trống rỗng sâu bên trong cơ thể khiến cô chỉ có thể mềm mại gọi tên anh. Cái mông nhỏ hướng về phía sau cọ xát chạm vào phần sau của côn thịt

Hôn nhẹ lên xương bả vai cô, kéo lớp vải vóc ướt đẫm xuống.

“Để anh trai thưởng cho em...”

Côn thịt cứng rắn vừa tiến vào liền bị chi chít miệng nhỏ cắn mút. Dũng đạo đói khát vừa nóng vừa ướt.

“Ưm… anh.”

Hai chân bị kéo căng, hung hăng đánh vào mông nhỏ.

“Thả lỏng....”

Tư thế đi vào từ phía sau này cắm được rất sâu. Lục Diễm cử động rất mạnh, từng chút từng chút đâm vào miệng tử cung. Tiểu huyệt chứa đầy dâm thủy ngậm nuốt dương vật phát ra từng tiếng òm ọp òm ọp.

“Huyệt nhỏ thật biết kêu...”

Từng nếp gấp bên trong hoa huyệt của Trình Niệm Niệm đều bị quy đầu san phẳng. Mỗi một chỗ ngứa ngáy đều được an ủi. Ngón tay cũng nhanh chóng cắm vào chỗ yếu ớt nhất của vách tường.

“A… ưm… ưm.”

Hoa huyệt đã lâu không được yêu thương rất nhanh liền bắt đầu co giật, cao trào phun ra dâm dịch. Hoa huyệt bị lấp đầy chảy ra dâm dịch làm ướt nơi giao hợp.

Xương chậu dính nước vỗ càng phát ra tiếng. Dư vị cao trào sâu bên trong hoa huyệt còn chưa tan, cái miệng nhỏ nhắn của tiểu huyệt đã bị côn thịt đâm sâu vào, lại bị cắm đến cao trào. Vách thịt co giật bám vào thân côn thịt. Dâm dịch trướng lên  bị chặn lại trong miệng tử cung.

Lục Diễm thở hổn hển dựa vào vai cô, đưa tay xé lớp vải rách rưới trước người cô, xoa xoa cặp vú trên ngực cô. Côn thịt bên dưới tận hưởng sự co rút của tiểu hoa huyệt.

Vén mái tóc ướt đẫm mồ hôi sang một bên, nhẹ nhàng hôn lên cơ thể đang run rẩy, khàn giọng nói.

“Cao trào không?”

Cái eo khẽ động. Tay đè bụng dưới lại, để quy đầu bị kẹp vẽ một vòng quanh miệng tử cung. Tiếng nước vang lên yếu ớt. Lục Diễm cười khẽ, “Em thật nhiều nước.”

Nâng eo của cô lên một chút khiến cho hạ thể hai người sít chặt hơn, từng tấc da thịt đều sát vào nhau.

Côn thịt lại bắt đầu từ từ rút ra cắm vào, rút ra tới đầu cửa huyệt rồi rồi ma sát với tiểu hoa huyệt đang khép lại, sau đó không đợi được nữa nhanh chóng cắm vào giống như cả cây côn thịt được ngâm vào nơi ướt át kia. Tiểu huyệt xoắn ép, mềm mại giống như đậu hũ nhưng lại sít chặt như bao gươm.

“Niệm Niệm của anh thật ngoan...”

Vê hai đầu vú đã cương cứng, rồi nắm hai cái vú từ từ nhào nặn.

“Trở về một cái liền chủ động để anh muốn gì được đó, hửm?”

“Ưm.. anh nhẹ một chút…”

Côn thịt đâm sâu vào có thể thấy hình dáng quy đầu gồ lên ở bụng dưới. Trình Niệm Niệm không chịu nổi kẹp chặt, hoa tâm sưng lên, từng đợt dâm dịch nóng hổi lại đánh vào dương vật.

"Hừ…”

Khàn giọng rên rỉ càng thêm gợi cảm, côn thịt lại sưng to thêm một vòng.

Cúi đầu liếm xương sống của cô.

“Đau? Vậy anh lại nhẹ chút.”

Từ từ rút côn thịt ra. Côn thịt thô dài có thể cảm nhận được từng lớp thịt mềm dính vào côn thịt rồi tách ra.

Gân xanh trên côn thịt nổi lên dữ tợn, lấp lánh ánh nước, giống như cả cây bị ngâm mình trong nước, quy đầu ướt đẫm nhỏ giọt.

Sau đó anh chen vào âm vật rồi từ từ đâm vào. Hoa huyệt vừa mới ngậm miệng lại được mở ra. Toàn bộ âm đạo chật hẹp được lấp đầy.

“A a... Anh thật xấu.”

Hoa huyệt ngứa ngáy chưa được thỏa mãn, Trình Niệm Niệm khóc nức nở như con mèo nhỏ.

“Lục Diễm... Muốn…”

“Muốn cái gì?”

“Muốn anh ... a…”

Không nhịn được ưỡn eo về phía trước, côn thịt rút ra cắm vào hoa huyệt lầy lội vừa nhanh vừa tàn nhẫn, Lục Diễm ấn eo xuống để cùng nghênh hợp, thúc vào vừa nặng lại vừa sâu.

“Gọi ra!”

“Lục Diễm… Ưm a …”

Cơ thể bị cây côn thịt cứng rắn nóng hổi mặc sức làm loạn, càng ngày càng to. Cô không ngừng thở gấp, không ngừng kêu tên anh. 

Càng gọi tên anh, hoa huyệt càng phun ra nhiều dâm dịch, hòa quyện với tiếng gầm thấp của anh, chạm đến cực khoái.

Cơ thể mềm mại bị lật lại đối diện với anh. Cái miệng đỏ sẫm thở hổn hển, cánh tay vòng qua ôm cổ anh.

Lục Diễm  mím môi, cắn nhẹ lên môi cô:

“Thật biết câu dẫn người mà…”

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)