TÌM NHANH
LÀM LOẠN
Tác giả: Tình Vãn
View: 6.464
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 54: Cục cưng ướt rồi
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC
Upload by SAC

Chương 54: Cục cưng ướt rồi

"Không cần đi, em không đói bụng."

 

Bước chân Cố Lệnh Thâm không dừng lại, như trước mang cô xuống lầu, so sánh với khuôn mặt ôn hòa lúc trước, Thi Mị lần thứ hai cảm nhận được sự bá đạo và cố chấp ở người đàn ông này, ngoài miệng anh sẽ không phản bác cô, nhưng cũng sẽ không thật sự nghe lời cô.

 

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đương nhiên, ở độ tuổi có sự chín chắn và trưởng thành, anh sẽ không tranh cãi với một cô bé.

 

Thi Mị bị bàn tay to ấm áp của anh nắm, nhắm mắt theo sát phía sau người đàn ông, hơi lạnh trong không khí, trên người Cố Lệnh Thâm truyền đến mùi thuốc lá nhạt, Thi Mị được người đàn ông che chở ở sau người đi trong tiểu khu, loại cảm giác an tâm lúc này chân thật khác thường.

 

"Chú thật sự rất phiền, em đã nói không muốn đi ăn cơm."

 

Ngón tay Thi Mị nắm một góc áo sơ mi của người đàn ông, nhỏ giọng nũng nịu.

 

Người đàn ông sờ sờ đầu cô, tự nhiên sẽ không so đo với cô, âm thanh tròn đầy lôi cuốn dễ nghe: "Cẩn thận, đầu sẽ bị đụng."

 

"Hừ."

 

Sau khi lên xe, Cố Lệnh Thâm liếc mắt nhìn cô gái một cái, lại lần nữa mở lời: "Thật sự không thích tôi à?"

 

Thi Mị hạ thấp lông mày thanh tú của mình, trong lời nói có chút chua xót.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 

"Rõ ràng là chính chú nói, con người cần biết yêu chính mình hơn, tình cảm không phải thứ cần thiết của con người, chú là một người đàn ông trưởng thành cũng phải có trách nhiệm của bản thân."

 

Cố Lệnh Thâm không bác bỏ, chỉ lẳng lặng mà nghiêng mắt nhìn cô, dáng vẻ kia cực kỳ giống như đang dung túng, mặt Thi Mị đỏ lên, dường như đã tìm được đủ tự tin, trong giọng nói mang theo nũng nịu của cô gái.

 

"Chính chú nói, những lời này rốt cuộc có phải chú nói không?"

 

Thi Mị càng nói, trong lòng càng cảm thấy chua xót: "Chú cũng không cần nói cưới tôi để lừa em, chú đã vị hôn thê, hơn nữa Hướng tiểu thư rất đẹp. Em thì là gì, chỉ là công cụ để chú bắn mà thôi."

 

Cố Lệnh Thâm nhìn cô gái cúi đầu khóe mắt ửng đỏ, bàn tay lớn vén tay cô ra, cúi đầu nói: "Không cần biết em có đẹp đến đâu, làm sao em có thể đẹp được, Lục Ly nói nhìn cháu im lặng, hoàn toàn là một món công cụ tốt để bắn, không xấu hổ sao?"

 

Nửa câu nói cuối, mang theo chế nhạo rõ ràng.

 

Ra ngoài xã hội, có chơi phải có chịu, huống chi anh xác thực nói qua những lời này, không nghĩ tới nhanh như vậy bị cô gái vả mặt.

 

Thi Mị bị những lời trêu đùa này của anh làm cho khó chịu, quay đầu đi, nhìn ra cửa sổ xe trong suốt, chiếu ngược lại hình dáng tổng thể của người đàn ông.

 

"Chú còn không biết xấu hổ nói em."

 

Cũng không biết là ai khi ở trên giường, miệng đầy lời cợt nhả.

 

Người đàn ông như vậy lại có thể thuộc về Hướng Thiến, số phận của một người sao có thể khác nhau nhiều như vậy.

 

Cố Lệnh Thâm nhìn bộ dạng giận dỗi của cô, khóe miệng không tự giác cong lên, giúp cô thắt kỹ đai an toàn, xe vững vàng mà chạy ra tiểu khu.

 

Sau khi ăn cơm chiều xong, Thi Mị lại bị Cố Lệnh Thâm mang trở về, cô nhìn anh cởi cúc áo sơ mi, lộ ra da thịt lúa mạch, đoán buổi tối nay anh cũng sẽ không về.

 

"Chú không về nhà, vợ chú không nghi ngờ sao?" Thi Mị có ý xấu cố tình hỏi một câu.

 

Cố Lệnh Thâm rất ung dung mà ngồi trên sô pha, nghe vậy nhìn cô một cái, vỗ vỗ chân hắn, thanh âm khàn: "Cục cưng, lại đây."

 

Thi Mị không từ chối Cố Lệnh Thâm, vừa mới đi qua, bị người đàn ông nắm lấy cái eo thon nhỏ mảnh khảnh, bỗng chốc mông ngồi trên đùi anh, cơ bắp trên đùi anh có chút cứng rắn, cách một lớp quần tây mỏng, truyền ra độ ấm cực nóng.

 

"Ư......" Thi Mị bị đồ vật này nọ dần phòng lên dưới quần của người đàn ông chọc đến gương mặt đỏ bừng.

 

"Chú...... Chú ôm em làm gì?"

 

Tay cô gái vô lực mà bám vào vai người đàn ông, trong miệng còn nói giống như nói phản đối, đã bị ngực anh đè lên hai bên ngực mềm mại, ngón tay trắng nõn bám đầu vai áo sơ mi phẳng phiu của anh, bộ dáng sợ hãi, xinh đẹp.

 

"Cục cưng, thơm quá."

 

Người đàn ông lại dán tới, tay lần nữa với vào phía dưới váy Thi Mị, anh vuốt ve da thịt phía dưới mềm mại non mịn của cô gái, nơi chật hẹp trên tay anh dần dần ướt, một cái tay khác xoa bộ ngực mềm mại của cô, theo cổ áo cô gái chôn xuống, thay phiên mà liếm hai quả anh đào.

 

Khi nãy ăn cơm Cố Lệnh Thâm có uống chút rượu, thế cho nên hiện tại ý thức dường như có chút không rõ, cặp mắt kia như bị bịt kín bằng một lớp sương mù.

 

"Cục cưng ướt rồi."

 

Cơ thể Thi Mị bị bàn tay lớn của người đàn ông kích thích không ngừng run rẩy, bên tai truyền tới tiếng nói từ tính trầm thấp, tiếng róc rách ở dưới váy màu xanh lam liên tiếp truyền tới. Thi Mị cảm giác chính mình đang không ngừng bị mất trọng lượng. Bàn tay yêu ma của anh luật động, cơ thể dần dần bốc cháy, cúi đầu rên rỉ, chỉ có thể bất lực mà nắm lấy vai áo sơmi của anh, nhìn anh liếm ngực sữa của mình, vừa muốn nghênh đón vừa muốn cự tuyệt.

 

"Không muốn......"

 

Cô gái cảm giác váy của mình khả năng lại lần nữa bị cầm thú này lột bỏ, cơ thể trắng bóng này bị anh khống chế ở lòng bàn tay.

 

"Không muốn cùng tôi phát sinh quan hệ?"

 

Tay người đàn ông ấn đầu vai cô gái, làm cơ thể nhu nhược mềm mại mà ngồi trên cơ thể mình, tay dần dần trượt xuống, cách quần lót màu trắng tùy ý vuốt ve mông vểnh của cô, Thi Mị cưỡng ép tự trấn định bản thân.

 

"Chú buông tôi ra trước đi."

 

Nhưng Cố Lệnh Thâm sao có thể sẽ buông cô ra.

 

Thi Mị nhìn tròng mắt trắng của người đàn ông tựa hồ dần dần hồng lên, tay vuốt ve mông vểnh của cô cũng không khống chế được lực mạnh yếu, xoa khiến cô gái thở gấp, môi mỏng của Cố Lệnh Thâm phun ra hơi thở mạnh mẽ của đàn ông, mê hoặc Thi Mị trở nên vô thức, ngón tay thon dài sờ hầu kết thô tô chuyển động của người đàn ông.

 

"Cục cưng...... Tôi muốn làm tình."

 

Cơ thể Thi Mị nóng như lửa, nhìn người đàn ông cởi cúc áo của anh, cặp mắt kia tựa hồ có chút say lờ đờ mông lung, cánh tay tráng kiện lộ gân xanh, một sức hấp dẫn tràn ngập sức mạnh, cơ thể của cô lại lần nữa bị tê dại.

 

Đảo mắt váy Thi Mị rơi xuống đất, trần truồng mà ngồi trên người đàn ông quần áo không chỉnh tề, cơ thể dường như bị ném lên đám mây. Nhìn xem, không có ai, có thể thoát được, không phải sao?

 

Thi Mị bị Cố Lệnh Thâm hôn đến đôi mắt quyến rũ mềm như tơ, hai vú trắng nõn theo ngực chấn động rớt xuống, tay cô ấn gáy của người đàn ông một cái, ngón tay mềm mại vuốt ve mái tóc được cắt tỉa gọn gàng sau gáy anh, trong đầu đột nhiên nhớ tới một câu Lâm Mẫn Trạch nói với cô.

 

"Nếu Cố Lệnh Thâm thật sự đối tốt với em, em có cảm thấy lương tâm bất an không?"

 

Lương tâm?

A.

 

......

 

Cố Lệnh Thâm ngoại tình.

 

Khi nhà họ Cố biết được tin này, người khiếp sợ nhất là Cố Cửu Âm, cô ấy quá hiểu tính cách của chú ba, nhiều năm như vậy chưa từng có người phụ nữ nào có thể gần anh, những người đẹp đẽ, đê tiện trong công ty, hay là người đẹp trong nước, mỗi một người đều không lọt vào mắt chú ấy.

 

Thế mà bây giờ, chú ba lại có thể ngoại tình...?

 

"Thím ba, thím chắc chắn là đã hiểu lầm chuyện gì, chú ba của cháu không thể nào vượt quá giới hạn ở bên ngoài, thím cũng hiểu tính của chú ấy."

 

"Tiểu tam kia còn gọi tới điện thoại tới trong lúc làm tình, cháu còn nói với thím không thể nào?"

 

Hướng Thiến nghiến răng nghiến lợi, tối hôm qua Cố Lệnh Thâm không về nhà, cô ta vốn tưởng rằng anh sẽ cho cô ta một lời giải thích, nhưng anh đôi câu vài lời cũng không có, đêm nay tiếp tục không trở về.

 

Trong nháy mắt cô ta tự như đã hiểu được, anh có thể... sẽ không bao giờ quay đầu lại.

 

 

 


 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)