TÌM NHANH
KẺ THÙ HOÀN MỸ
Tác giả: An Ni Vi
View: 1.102
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 32
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan
Upload by Minh Tiểu Lan

 

Một cảm giác lạnh lẽo từ đầu ngón tay truyền đến, Hoắc Sở Trầm nắm chặt tay cô từ sau lưng, buộc cô phải giữ chặt khẩu súng.

Ngực anh rộng lớn nóng bỏng áp sát vào lưng cô, tiếng tim đập mạnh mẽ từng hồi.

“Giữ chặt.” Một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, Hoắc Sở Trầm vòng tay qua cô, từ phía sau nắm lấy tay cô.

Ánh sáng trắng lóe lên, hình ảnh Kerry và cậu bé rúc vào nhau trên sàn nhảy bỗng nhòe đi, biến thành đám đông hỗn loạn trong rạp. Kinh Hạ sửng sốt, bên tai truyền đến tiếng súng, như gần như xa, khi mờ ảo khi rõ ràng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lòng bàn tay cô đổ mồ hôi, ý thức bắt đầu mê man đến mức cô còn không biết thân thể mình đã dựa vào người đàn ông phía sau từ lúc nào.

 “Làm sao vậy?” Trong lúc sững sờ, cô nghe thấy giọng nói trầm trầm nặng nề như âm thanh dưới biển sâu của Hoắc Sở Trầm.

Kinh Hạ cố giữ tỉnh táo giơ súng lên. Nhưng khi thấy Kerry giận dữ nhìn cô, dùng chút sức lực cuối cùng đứng chắn trước mặt cậu bé thì nhịp tim cô bỗng dừng lại, thời gian kéo dài vô tận, mọi thứ như một thước phim quay chậm, chỉ có hơi thở ngày càng trở nên dồn dập.

Kinh Hạ nghe được thanh âm của chính mình, từ nơi xa xôi truyền đến, tuyệt vọng cùng đau đớn, liên tục gọi tên một người.

 "Marta, Marta..."

Ánh sáng trắng lọt qua khe cửa và lỗ thủng, mang theo mùi thuốc súng và máu.

Từ những vết đạn để lại trên cửa, có thể nhìn thấy hình bóng của người phụ nữ đứng nơi đó — một nữ cảnh sát nghiêm túc khác hẳn ngày thường, lần đầu tiên mặc váy, cũng là lần đầu tiên Kinh Hạ nhìn thấy bà mang chiếc váy nhuộm máu đỏ tươi.

Trên sân khấu, cánh cửa duy nhất dẫn đến hậu trường đã bị Marta đóng chặt, Kinh Hạ không cách nào đẩy nó ra được.

Dòng máu nóng tràn ra thấm ướt quần áo trên người cô. Kinh Hạ đột nhiên nhớ ra Marta đã tiêu tốn hơn nửa tháng tiền lương để tìm người đặt may chiếc váy này.

Bà ấy nói đây là lần đầu tiên đi diễn nên phải ăn mặc thật đẹp.

“Kinh Hạ?” Lại có tiếng gọi truyền đến.

Cô không phân biệt rõ âm thanh này đến từ hiện thực hay vẫn là trong ký ức.

Vô số hình ảnh chồng chéo lên nhau, vô số âm thanh giống như tàn tích sụp đổ.

 Kerry biến thành Marta, Kinh Hạ nhìn thấy bà ấy đang đứng trước mặt mình...

 "Kinh Hạ? Kinh Hạ!"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Hình như là Marta, lại hình như là Hoắc Sở Trầm.

Mất kiểm soát chỉ trong giây lát.

Cô điên cuồng hét lên trong quán bar trống rỗng, kinh hãi và hoảng loạn, giống một loài động vật nhỏ bị dồn tới đường cùng.

Vito sực tỉnh và lao tới định bắt lấy Kinh Hạ, nhưng Hoắc Sở Trầm đã nhanh tay ôm cô vào lòng.

“Ngây người làm cái gì?” Sắc mặt anh âm trầm, lạnh lùng nói với Vito: “Mau gọi Bass tới đây!”

*

Kinh Hạ bị bất tỉnh hay ngủ thiếp đi, chính cô cũng không biết.

Những hình ảnh vụn vỡ trong tâm trí đọng lại, biến thành ánh sáng ảm đạm chiếu vào từ khung cửa sổ khắc hình hoa hồng của nhà thờ.

Marta nằm im lặng giữa những bông hoa và ánh nến, người xung quanh khóc lóc thảm thiết. Chỉ có Kinh Hạ là không khóc, cô giống như một xác sống đang mê man, không còn chút sức lực nào để đau buồn nữa.

Mọi người nói rằng Marta đã lao lên sân khấu để cứu người biểu diễn. Nhưng Kinh Hạ biết rằng, Marta chỉ đang cố gắng cứu mình.

Cô nhớ mình đã từng phàn nàn rằng, Marta không quan tâm cô và luôn đặt công việc lên hàng đầu. Nhưng không ngờ tình cảm Marta dành cho cô lại sâu đậm tới nỗi đánh đổi cả mạng sống của mình để cứu cô.

Khoảng cách mong manh giữa sự sống và cái chết.

Bên ngoài nhà thờ đang mưa, tiếng rơi lộp độp và ồn ào, đám đông dần giải tán, chỉ còn mình Kinh Hạ ngồi đó.

Không biết qua bao lâu, phía sau truyền đến tiếng bước chân. Mylan ngồi xuống cạnh cô và đưa cô một hộp các-tông nhỏ được bọc kín.

Thẳng đến lúc này, cô mới dừng việc tự lừa dối bản thân mình, đôi mắt khô khốc bắt đầu ẩm ướt, hóa ra Marta vẫn luôn mang bên mình chiếc vòng cổ mà cô ném bỏ lúc tức giận. 

“Là một cuộc khủng bố.” Mylan nói với giọng khàn khàn, vươn tay vỗ nhẹ vào vai cô.

 Không còn kìm giữ được cảm xúc, nước mắt Kinh Hạ lúc này mới không ngừng tuôn rơi.

"Mặc dù lực lượng khủng bố thực hiện vụ tấn công vẫn chưa được tìm thấy, nhưng FBI đã khóa chặt kẻ buôn bán vũ khí ở hậu trường."

Giọng nói của Mylan chầm chậm, giống như một mảnh gỗ trôi dạt giữa đại dương, cứu cô lúc chơi vơi sắp chết.

Mylan nói: “Lô vũ khí này đến từ gia tộc Nanno trong giới Mafia ở New York. Ban đầu được định bán cho Trung Đông. Nhưng bị chặn cướp tại eo biển Gibraltar trong quá trình vận chuyển và giờ lại xuất hiện ở Trung tâm Lincoln.”

“FBI nghi ngờ rằng toàn bộ vụ việc là do tập đoàn Navoi, đối thủ kinh doanh với Nanno trong những năm gần đây cầm đầu."

"Em có sẵn sàng trở thành nội gián cho FBI, ẩn nấp bên cạnh vị hôn thê của anh ta và hỗ trợ điều tra không?"

"Đối tượng điều tra của em là 'Vua vũ khí ngầm' đứng trong năm gia tộc Mafia lớn ở New York."

 "Anh ta tên là Hoắc Sở Trầm." 

“……”

Âm thanh biến thành sương mù và dần dần tan biến. Kinh Hạ chớp mắt và tỉnh dậy trong căn hộ ở chung cư Hudson.

 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)