TÌM NHANH
SAU KHI BỊ VẢ MẶT, NỮ PHỤ TRÈO LÊN NGƯỜI NAM CHÍNH
View: 12.958
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 45
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard
Upload by Fragonard

Lúc trước Mộc Trạch Tê cũng dùng ánh mắt này nhìn anh, dỗ dành khiến trái tim anh mềm nhũn. Anh không nhịn được muốn tiến tới che đôi mắt Mộc Trạch Tê lại, ánh mắt như vậy chỉ mình anh được nhìn.

 

Mộc Trạch Tê lờ mờ nhìn thấy đám người đang hừng hực khí thế lao tới thì biết ngay thời cơ đã đến, chuẩn bị bỏ chạy.

 

“Hôm nay chúng ta nói chuyện vui quá, tớ rất mừng vì được cậu cho mượn đề thi Olympic toán, cảm ơn cậu rất nhiều. Nhưng lần sau gặp lại chúng ta hãy giả vờ như không quen biết nhé, bạn bè cậu nhìn thấy sẽ hiểu lầm mất.”

 

Hoàng Tài còn chưa nói xong nhưng cho dù không nói, chỉ nhìn khuôn mặt của Mộc Trạch Tê cũng đủ khiến cậu ta thỏa mãn trong lòng.

 

Nên vừa nghe thấy lời này, cậu ta đã cuống cuồng hết cả lên. Khó khăn lắm cậu ta mới tiếp cận được với Mộc Trạch Tê, và Mộc Trạch Tê cũng tỏ ra hứng thú với cậu ta.

 

Không thể để những người kia phá hoại được, cậu ta chỉ hận không thể lập tức phân rõ ranh giới: “Tớ và mấy cậu ấy không thân đến vậy, cũng chẳng phải bạn bè gì đâu! Mấy ngày nay họ cứ bám theo tớ đòi chép bài hoài, phiền muốn chết! Cũng vì vậy mà dần dần tớ mới chơi chung với họ.”

 

Trong đám đông có mấy bạn nữ vừa hay nghe thấy câu này, giận dữ hét lên: “Hoàng Tài, con mẹ nó cậu tồi thật đấy.”

 

Hoàng Tài không ngờ bọn họ sẽ nghe thấy được nên càng thêm lúng túng và hoảng loạn. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.

 

Mộc Trạch Tê nhướn mày, vội vàng nói: “Làm sao đây, cậu cãi nhau với bạn rồi, tôi không cố ý đâu, bọn họ nhất định sẽ hiểu lầm mất, làm sao đây, bạn học Hoàng Tài.”

 

Hoàng Tài ỷ vào việc mấy bạn nữ có hảo cảm với mình, nghĩ rằng sau này nói vài câu ngon ngọt là sẽ lừa họ được, còn giờ người đẹp đang đứng ngay trước mặt thì tất nhiên Hoàng Tài phải chọn người đẹp rồi.

 

Cậu ta hạ quyết tâm, giả nhân giả nghĩa an ủi: “Không sao, tớ sẽ nhắc nhở bọn họ không được nói xấu cậu, cậu yên tâm đi, Tê Tê!”

 

Hoàng Tài đang định tiến thêm một bước, gắn kết cảm tình với Mộc Trạch Tê thì bất chợt nhìn thấy Nghiêm Kỷ đứng phía sau Mộc Trạch Tê, nụ cười lập tức cứng đờ.

 

Nghiêm Kỷ đưa tay ra hiệu cho cậu ta, ý bảo mau cút đi, áp lực đến từ lòng chiếm hữu của anh khiến Hoàng Tài không dám động đậy.

 

Hoàng Tài chỉ có thể chán nản nói lời tạm biệt. Trước khi đi cậu ta còn thầm nghĩ, mình luôn chú ý đến Mộc Trạch Tê mà Nghiêm Kỷ đối xử với Mộc Trạch Tê thì vô cùng lãnh đạm, còn với Lâm Thi Vũ lại vô cùng tốt, thế nên Hoàng Tài không dám làm phiền Lâm Thi Vũ.

 

Nhưng chuyện bây giờ là sao?

 

Thông qua tai nghe bluetooth, La Nam Nam đã biết được toàn bộ quá trình. Chưa đến nửa ngày cô đã thu phục được cậu ta, thật sự rất khâm phục. La Nam Nam thầm cảm thán trong lòng, cô vừa có sắc đẹp lại vừa có kỹ năng trà xanh của nữ phụ, tính sát thương đúng là cao!

 

Về phần Hoàng Tài, dù cậu ta muốn giải quyết tốt cả hai bên cũng không thể. Bởi Mộc Trạch Tê đã sớm tìm được bằng chứng Hoàng Tài chọc ghẹo ba bạn nữ kia, rồi gửi cho họ. Lần này cậu ta muốn chạy cũng không thoát được.

 

Mộc Trạch Tê nhỏ giọng nói: “Mẹ tớ từng nói, khi đứng trước mặt đàn ông, chỉ cần tỏ vẻ yếu đuối không thể tự gánh vác được mọi chuyện thì họ sẽ tự động vươn tay giúp đỡ. Nhưng một khi không có đàn ông ở đó thì bản thân phải có bản lĩnh đấu tranh. Còn nữa, mỗi lúc đàn ông không khống chế được, mình cũng có thể dùng bản lĩnh này để xé nát bọn họ.”

 

Không hổ là phụ nữ hoa hồng - Vạn Dung, vừa xinh đẹp vừa quyến rũ còn mang gai nhọn. La Nam Nam cảm thán: “Cách dạy dỗ của dì Dung thật mới mẻ.”

 

Trở lại với Nghiêm Kỷ, lúc anh nhìn thấy nụ cười ấm áp của Mộc Trạch Tê dành cho người đàn ông khác, trong lòng có cảm giác gì? Chắc là muốn làm cô không xuống giường được nữa.

 

Mộc Trạch Tê vừa quay đầu thì phát hiện Nghiêm Kỷ đã đứng phía sau.

 

Dáng người anh cao thẳng, đồng phục học sinh sạch sẽ, chỉnh tề. Trên mặt là nụ cười quen thuộc, cặp mắt đào hoa tĩnh lặng như nước, nhưng đuôi mắt dài lại tràn ngập hơi lạnh. Anh quét mắt nhìn tai nghe bluetooth đeo trên tai, sau đó chuyển qua nhìn cô chằm chằm. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.

 

Trông không giận, cũng chẳng vui.

 

Nhưng rada dò cảm xúc của Mộc Trạch Tê lại kêu lớn khi đối diện với Nghiêm Kỷ, kêu to đến mức đầu cô kêu ong ong.

 

Chính lúc đó, tai nghe Bluetooth của Mộc Trạch Tê bị ngắt, tín hiệu đường truyền không ổn định, hai bên không nghe thấy âm thanh: “Alo alo, Nam Nam?” Mộc Trạch Tê nhẹ giọng gọi, không ai đáp lại, sau đó thì cắt đứt hẳn.

 

“Nghiêm, Nghiêm Kỷ.” Mộc Trạch Tê kinh ngạc, chuyện vừa nãy đã bị nhìn thấy hết rồi sao?

 

Lúc trước Mộc Trạch Tê cũng từng tỏ vẻ “bạch liên”, “trà xanh” với Nghiêm Kỷ, mà Nghiêm Kỷ thông minh nhìn thấu những mánh khóe nhỏ này nhưng không bao giờ tỏ ra ghê tởm, điều này càng khiến Mộc Trạch Tê cảm thấy mình như một kẻ hề.

 

Sau này Mộc Trạch Tê cũng hiếm khi nảy sinh xung đột với người khác nên cũng không cần tới, mà có dùng cũng sẽ lén dùng sau lưng Nghiêm Kỷ. Bây giờ lại bị anh bắt quả tang, Mộc Trạch Tê cảm thấy ngại đến mức muốn đào cái hố chui xuống.

 

Mộc Trạch Tê hoàn toàn không biết suy nghĩ của mình đã lệch hướng.

 

Nghiêm Kỷ quay đầu, ý nói: “Đi theo tôi.”

 

Mộc Trạch Tê đang định từ chối.

 

Nghiêm Kỷ không quay đầu, cất bước rời đi: “Hay là để tôi khiêng cậu đi cũng được.”

 

Nghiêm Kỷ thật sự dám làm ra chuyện như vậy ngay trước mặt mọi người vì anh không biết sợ là gì.

 

“Ừm…” Mộc Trạch Tê ủ rũ trả lời, nhanh chóng đuổi theo bước chân anh, ngoan ngoãn đi phía sau.

 

Mộc Trạch Tê theo chân Nghiêm Kỷ tới phòng nghỉ riêng. Mộc Trạch Tê cảm thấy kỳ quái: “Nghiêm Kỷ, có gì lần sau chúng ta nói đi, buổi chiều còn một tiết học nữa.” Vừa muốn quay người rời đi, Nghiêm Kỷ đã bắt lấy eo mềm mại của cô lôi vào phòng, nhanh đến độ cô không kịp hô hoán.

 

“Rầm!” Cửa phòng đóng lại.

 

Nghiêm Kỷ dùng sức mạnh của đàn ông, dễ dàng ép Mộc Trạch Tê vào tường, một chân tiến vào giữa hai chân cô, tách chúng ra, treo hai bên eo. Chiếc lều cứng ngắc dưới eo đựng đứng, chỉa thẳng vào chính giữa hai chân Mộc Trạch Tê. Bản chuyển ngữ được đăng tại trang luvevaland.co. Nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ giành chút thời gian ghé qua trang chủ đọc để ủng hộ cho nhóm dịch nhé. Nếu có thắc mắc mọi người có thể nhắn tin về page LuvEva land hoặc page Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.

 

Mộc Trạch Tê cứ như vậy bị Nghiêm Kỷ ôm chặt, không dám động đậy. Nỗi sợ khi bị người tuỳ ý chơi đùa và thống trị đêm đó lập tức xông lên đầu. Mộc Trạch Tê e dè, run rẩy khóc gọi “Nghiêm Kỷ…”

 

Nghiêm Kỷ vùi đầu vào cổ Mộc Trạch Tê: “Mộc Trạch Tê, cậu không nghe lời.”

 

Âm thanh ấm áp, dịu dàng lại khiến cả người Mộc Trạch Tê lạnh run…


 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)