TÌM NHANH
LÀM THẾ NÀO ĐỂ CUỘC SỐNG TRỞ NÊN KHÓ KHĂN HƠN
Tác giả: Xa Li Tửu
View: 2.149
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 39
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung
Upload by Đông Cung

 “……”


Phim truyền hình diễn đến đoạn đỉnh điểm, nữ chính tê tâm liệt phế gào khóc, hoàn cảnh đó khác hoàn toàn với bầu không khí hiện tại.


Trong đầu Nguyễn An An tràn ngập câu nói kia của Cố Quyết.


Cô không hiểu, rốt cuộc người này sao có thể nói …… trôi chảy như vậy.


Cái gì mà chồng ơi anh giỏi quá moah moah.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Cô nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi: “Kỳ thật lâu như vậy, em vẫn không quá tin tưởng……”


“Chính là……” Nguyễn An An tìm từ ngữ thích hợp “Tuy rằng anh nói có sách mách có chứng, cũng có Bổn Bổn làm chứng cho việc anh thích em từ lúc còn học cấp ba, chưa từng nói chuyện yêu đương…… Nhưng anh xem, rõ ràng em mới giống người tay mơ trong chuyện tình yêu mà? Như em mới là bình thường, anh quả thực rất giống ——”


“Giống cái gì?”


“Cao thủ tình trường” Nguyễn An An nhìn anh nói: “Một lão làng thân kinh bách chiến.”


Không phải lần đầu tiên Cố Quyết nghe cô hình dung về anh, anh không thèm để ý mà mỉm cười “Có một loại người không cần thầy dạy cũng hiểu.”


Nguyễn An An: “Dù sao em cũng không tin lắm……”

 

“Không tin?” Cố Quyết trực tiếp giơ tay lên nói: “Anh lấy tình yêu của anh ra đảm bảo, em là mối tình đầu của anh, nếu anh……”

 

“A được được được đã biết đã biết” Nguyễn An An vội vàng ngắt lời anh “Anh không nói dối anh không nói dối, là em, em chỉ đùa một chút thôi.”


Mẹ nó đây là kiểu thề gì vậy? Mỗi lần đều “Tôi lấy tình yêu của tôi ra đảm bảo” như vậy được sao???


“Đừng ngắt lời anh chứ bạn gái, dù sao chuyện này cũng có quan hệ với em.” Cố Quyết tiến lại gần “Vừa nãy em đã đáp ứng khen anh rồi. Hơn nữa anh nói thế nào em khen thế đấy.”


“……”


Chồng ơi, anh giỏi quá, moah moah.


Hai từ đầu tiên khiến Nguyễn An An cảm thấy mình nói không nên lời, vô cùng xấu hổ khi mở miệng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.


Nguyễn An An nhìn chằm chằm Cố Quyết nửa ngày, cả hai người cùng nhìn nhau không chớp mắt.


Cô thong thả vươn một bàn tay, giống như đang đùa giỡn giữ lấy cằm anh, rồi sau đó tiến về phía trước, dùng môi mình chạm lên đôi môi anh.


Phản ứng đầu tiên của Cố Quyết là sửng sốt.


Số lần Nguyễn An An chủ động hôn anh có thể đếm được trên đầu ngón tay, vừa rồi trong nháy mắt kia, nói một cách không hề khoa trương thì đại não anh giống như vừa nổ pháo hoa.


Về phần vì sao cô đột nhiên hôn anh……


“Cái này coi như ‘moah moah’.” Nguyễn An An nhìn thấu suy nghĩ của anh, sau đó cô nói tiếp 3 từ ở giữa: “Anh giỏi quá.”
 

Cảm xúc của Cố Quyết không bị chìm đắm quá nhiều, anh  “ừm” một tiếng.


Anh giỏi quá moah moah đã xong, Cố Quyết nhắc nhở: “Vậy…… Còn hai chữ kia?”


“……”


Anh sợ cô không nói liền cường điệu: “Đó là chủ ngữ, không thể lược bỏ đâu.”


“………”

 

Nguyễn An An một bên trừng mắt nhìn anh, một bên chuẩn bị công tác tâm lý cho chính mình.


Bạn trai cũng gọi rồi, chồng ơi thì có sao.


Một danh hiệu, một ký hiệu mà thôi.


Đều đã ở chung! Còn sợ gọi chồng ơi cái gì!


Vì thế, sau một phút, thời điểm Cố Quyết cảm thấy hai từ kia sẽ bị cô nghẹn trong họng không phát thành lời được thì Nguyễn An An trước mặt đột nhiên hít sâu một hơi.


Cô cắn cắn môi dưới phấn nộn, vành tai nhỏ giấu sau mái tóc dài bắt đầu nóng lên từng chút một.


“………… Chồng ơi.”

 

Giọng nói của cô rất mềm mại, bởi vì không tình nguyện nên âm cuối rơi xuống một cách nhẹ nhàng.


Khoảng cách giữa hai người khá gần, Cố Quyết nghe được đặc biệt rõ ràng.


Lúc đầu anh không nghĩ tới cô có thể nói thành lời.


Anh đã quen nói lời cợt nhả, nhưng Nguyễn An An thì không, tuy rằng cũng chờ mong nhưng lại không ôm kỳ vọng lớn.


Tuy nhiên hiện tại Cố Quyết phát hiện ra, trong nháy mắt nghe thấy lời đó anh liền hối hận.


Mẹ nó.


Hình như.


Kích thích quá lớn rồi.


Nó giống như một căn bệnh vẫn luôn dùng dược liệu có tính ôn hòa để chữa trị, sau đó một ngày đột nhiên bị đổi sang dược liệu mạnh.


Hiệu quả quá tốt, tốt tới mức chịu không được.


Nếu là bình thường Cố Quyết đã sớm bắt đầu khoe khoang hếch mũi lên trời từ lâu, nhưng hôm nay anh lại phá lệ yên tĩnh.


Thậm chí trong ánh mắt còn tràn ngập sự mờ mịt, Nguyễn An An cảm thấy cảm xúc của anh giống như đang muốn nói “Tôi là ai, tôi đang ở đâu, tôi vừa  nghe được cái gì”.


Đột nhiên Nguyễn An An rất muốn cười.


Hai người đang trong quá trình yêu đương, Nguyễn An An gần như chưa từng chiếm thế thượng phong.


Anh quá khó trêu chọc, quá bình tĩnh, da mặt quá dày…… Cho nên cơ hội tốt như vậy sao có thể không nắm chắc?


Hơn nữa gọi cũng gọi rồi, còn ngại một lần hay hai lần sao?


Cô dùng đôi tay nâng mặt Cố Quyết lên, lần này ngữ khí nhẹ nhàng, thanh âm ngọt ngào: “Chồng ơi?”


“………”


Hầu kết Cố Quyết lăn lộn, cả buổi mới đáp lại.


“…… Ừ.”


Dừng ba giây, anh hắng giọng nói “Không cần gọi…… Hai lần là đủ rồi.”


Mẹ nó, thế này cũng quá kích thích người đi.


Hậu quả của việc Nguyễn An An gọi 2 tiếng chồng ơi chính là đêm đó Cố Quyết phải tắm rửa hai lần.


Lần đầu tiên là trước khi xảy ra chuyện “chồng ơi”, lần thứ hai là vào nửa đêm. Lúc ấy Nguyễn An An đã ngủ từ sớm, mà anh thì thật vất vả mới ngủ được, nhưng sau đó lại bởi vì một giấc mộng mà…… Bò dậy tắm rửa.


Sau khi tắm xong lại mất thật lâu mới đi vào giấc ngủ.


May mắn ngày hôm sau là cuối tuần, bằng không anh chắc chắn sẽ đi học muộn.

Bởi vì chất lượng giấc ngủ kém, cộng thêm giấc mộng không nên có, Cố Quyết thức dậy muộn hơn so với Nguyễn An An vài tiếng đồng hồ.


Thời điểm anh ra khỏi phòng, Nguyễn An An đã ăn xong bữa sáng, hơn nữa đặt suất ăn của anh chỉnh tề ở trên bàn.


Hôm nay không cần ra ngoài, cô mặc quần áo ở nhà, tay áo được kéo tới khuỷu tay, tuy rằng thời tiết bên ngoài nhiều mây, nhưng vẫn nhìn ra được làn da tuyết trắng.


Vốn dĩ Cố Quyết cảm thấy mình có thể nhẫn nhịn rất lâu, thậm chí nói không chừng còn có thể ngủ quen trên chiếc giường trong phòng dành cho khách.


Nhưng trải qua chuyện tối hôm qua, anh đột nhiên muốn cảm thụ cảm giác hai người ngủ cùng nhau sẽ có tư vị gì.


Sau khi suy nghĩ về phương pháp thuận tiện và hiệu quả nhất trong tất cả các phương án mà anh có thể nghĩ ra được, cuối cùng Cố Quyết quyết định cùng cô xem phim kinh dị.


Trên mạng nói, thông thường những người dịu dàng mềm mại vừa nhìn liền biết chính là  mấy cô gái nhỏ nhát gan, bọn họ thích xem những bộ phim tình yêu lãng mạn, vừa nghe thấy quỷ liền chạy trốn vào trong vòng tay của bạn trai.


Cố Quyết vô cùng đồng ý.


Ăn xong cơm trưa, cả hai người đều không có thói quen ngủ trưa nên bắt đầu lười biếng nằm trên sô pha xem phim điện ảnh.


Thời điểm Cố Quyết lựa chọn phim ma từng lo lắng, có thể khiến cô sợ hãi quá mức hay không, tuy nhiên Nguyễn An An không hề lên tiếng ngăn cản hành động của anh.

 

Hôm nay đúng lúc thời tiết âm u, không cần kéo rèm cũng tạo được bầu không khí thích hợp để xem phim ma.


Ban đầu Cố Quyết không muốn đi quá xa, anh tìm những bộ phim không quá đáng sợ, chỉ có một bộ phận liên quan tới ma quỷ mà thôi. Hầu hết những bộ phim đó đều rất ngắn lấy khôi hài làm chủ đạo, ngẫu nhiên mới có chút phân cảnh đáng sợ.


Tuy nhiên nhìn Nguyễn An An xem với vẻ không hề hứng thú, càng miễn bàn tới sợ hãi.


Anh lại tìm một bộ phim cao cấp hơn một chút, những phân cảnh trong phim đều mang lại rất nhiều cảm xúc, cuối cùng Nguyễn An An cũng có thể thảo luận với anh về cốt truyện.


Sau khi xem xong cô còn tỏ vẻ chưa đã thèm: “Sao anh biết nhiều phim kinh dị thế, tuy rằng cốt truyện không quá đáng sợ, nhưng hình ảnh cũng không tệ lắm” cô hứng thú bừng bừng “Còn có phim khác không? Em muốn xem.”


“……” Cố Quyết cân nhắc bộ phim này khẳng định còn chưa đủ dọa người.


Vì thế anh muốn cho cô xem hai bộ phim kinh điển nhất, không nghĩ tới Nguyễn An An nói cô đã xem qua từ lâu rồi.


“Lúc trước cùng anh đi xem phim em không nói với anh, lúc ấy sợ anh cảm thấy em kỳ quái hay gì đó, cuộc đời em thích nhất là xem phim ma và kinh dị càng hồi hộp càng tốt, ai mời cũng không cự tuyệt” Nguyễn An An vỗ vỗ bả vai anh “Không nghĩ tới anh cũng vậy!”


“……”


Anh cái rắm.


Cuối cùng Cố Quyết gần như lục soát hết trong đại não, cố gắng thảo luận với cô về những bộ phim ma mà anh cảm thấy hay nhất trong cuộc đời mình, Nguyễn An An móc di động ra bắt đầu ghi chú.


Cố Quyết nhìn lướt qua, tiêu đề của bản ghi nhớ này chính là : 《Phim phải xem! 》


“…………”


Hai người xem phim từ sau khi kết thúc bữa trưa đến khi kết thúc bữa tối, rốt cuộc xem tới bộ phim cuối cùng Cố Quyết cũng cảm thấy bất lợi với giấc ngủ, thế nhưng Nguyễn An An còn hứng thú bừng bừng thảo luận cùng anh.


Thời điểm hai người chúc nhau ngủ ngon ai trở về phòng của người đấy, trong lòng Cố Quyết đã như nước lặng không gợn sóng.


Con mẹ nó, nếu còn tin Baidu thì anh chính là cháu trai.


……


Thời điểm Nguyễn An An bừng tỉnh là 1 giờ sáng.


Không phải bởi vì sợ ma, cũng không phải bởi vì xem phim ma mà gặp ác mộng hay sợ hãi.


Thời tiết Thanh Thành một tuần nay kỳ thật có chút ẩm ướt lạnh lão, vô cùng quỷ dị, mỗi ngày trên Weibo đều có một đống người phàn nàn về thời tiết quỷ quái tại Thanh Thành.


Buổi tối mỗi ngày Nguyễn An An đều lo lắng “Ngày mai có phải trời muốn mưa hay không”, sang ngày hôm sau nhìn thấy mặt đất bên ngoài không có nước đọng cô lại yên lòng “Thật tốt quá hôm nay lại tránh thoát một ngày”.

 

Khi cơn giông đầu tiên ập đến trong đêm, Nguyễn An An chợt nhận ra.


Hóa ra mình đang nắm giữ một bước tiến lớn, hãy kết hợp nó lại với nhau.


Nguyễn An An có thể tự động lọc rất nhiều âm thanh, ví dụ như chuông báo thức trong di động, ví dụ như thanh âm gala lễ hội mùa xuân tương đối ầm ĩ mà cô yêu thích, có đôi khi những thứ đó sẽ trở thành video hỗ trợ giấc ngủ. Ngay khi người dẫn chương trình bắt đầu nói thì cô liền ngáp ngủ ngay lập tức.


Nhưng tiếng sét đánh hoàn toàn không phải.


Nguyễn An An cũng không biết bản thân mình có sợ sấm sét hay không, nhưng cô nhớ rất rõ ràng, mẹ cô vô cùng sợ sét đánh. Vì thế dường như cô cũng sinh ra bóng ma tâm lý giống mẹ mình.


Nếu khi còn nhỏ người thân mật nhất với bạn cực kỳ sợ hãi một thứ, vậy hơn phân nửa nỗi sợ hãi đó sẽ bị dịch chuyển sang cho bạn.


Lời này áp dụng rất đúng cho Nguyễn An An.


Nói một cách đơn giản, người khác nghe sét đánh nhiều nhất chỉ cảm thấy ồn ào, mà cô khi nghe thấy tiếng sét đánh lại cảm thấy mình đang trải qua lịch kiếp. (Lịch kiếp trong truyện huyền huyễn chính là tu vi đạt đến một trình độ nào đó người tu tiên sẽ phi thăng lên tiên giới, đạt được trường sinh bất tử. Nhưng đại khái thì trường sinh bất tử hay thoát thai hoán cốt, nghịch thiên sửa mệnh gì gì đó đều là đi ngược với thiên đạo, vì thế sẽ bị trời phạt)


Nguyễn An An không sợ bất kỳ chuyện quỷ thần gì, không sợ bất kỳ sự kinh hoàng hồi hộp nào, nhưng lại vô cùng mẫn cảm đối với tiếng sấm.


Nhưng cũng không phải hoàn toàn không có biện pháp —— nếu ngủ cùng người khác, loại sợ hãi này sẽ giảm xuống mấy bậc.


Ít nhất sẽ không thao thức tới khi tiếng sấm biến mất mà có thể chậm rãi đi vào giấc ngủ, cho nên trước kia cô thường xuyên xem dự báo thời tiết sau đó tới ngủ cùng Ân Viện và Khương Di.


Nguyễn An An thở dài, nhận mệnh ngồi dậy.


Thật sự ngủ không được.


Còn sợ hãi.


Cả tay và chân đều run một cách mất kiểm soát.


Điểm mấu chốt nhất chính là ——


Rõ ràng! Phòng bên cạnh! Có người!


Lại còn là bạn trai danh chính ngôn thuận của mình!!!


Gần đây mỗi ngày Cố Quyết đều thức đêm, hiện tại mới 1 giờ sáng, chắc hẳn …… anh vẫn chưa ngủ.


Từ khe cửa có thể nhìn thấy ánh sáng trong phòng.


Hỏi thử một chút cũng không mất gì!!!


Nguyễn An An nhanh chóng thuyết phục mình xuống giường.


Thời điểm cô đang chuẩn bị cất bước, cô bất ngờ tạm dừng, trong não bộ hiện lên một ý tưởng lớn mật.


…… Ngộ nhỡ anh thật sự không ngủ, vậy cũng đừng hòng có thể quay lại.


Cô khẽ cắn môi, xoay người ôm lấy gối đầu của mình.


……


Phương pháp đi vào giấc ngủ mấy ngày gần đây của Cố Quyết, kỳ thật rất đơn giản.


Mỗi ngày đều chiến đấu hăng hái trong《 Lục giới 》đến 3, 4 giờ sáng, máy móc hoạt động liên tục trong một thời gian dài, tự nhiên có thể buồn ngủ.


Anh thực sự không có cách nào thích ứng với cái giường này, tuy rằng buồn ngủ tới một trình độ nhất định là có thể ngủ, nhưng sau một tuần liên tiếp anh vẫn cực kỳ mất kiên nhẫn.


May mắn trước kia từng có thời điểm làm việc và học tập theo cường độ rất lớn vô cùng căng thẳng, hơn nữa hiện tại đời sống sinh hoạt tương đối thích ý, cũng không cần phải giữ gìn tinh lực, vì thế anh cảm thấy mình vẫn có thể chịu đựng được lâu hơn nữa.


Nhưng có thể chịu đựng là một chuyện.


Có muốn chịu đựng hay không lại là một chuyện khác.


Anh đương nhiên con mẹ nó không muốn chịu đựng, nhưng anh có thể làm gì bây giờ? Hôm nay ngay cả kế hoạch phim ma cũng thất bại, vậy bảo anh phải làm gì hơn???


Cố Quyết xem như phục.


Anh và Tiết Chiêu cùng đội, dù sao Tiết Chiêu cũng nợ anh hơn mười tiếng, anh nhịn không được nói với cậu ta chuyện này trong kênh trò chuyện khi đang chơi trò chơi.


Chiêu Chiêu Mộ Mộ: 【 Hôm nay sét đánh đấy, mấy cô gái nhỏ đều sợ sét đánh nha 】

 

Nhưng bạn gái anh không phải cô gái nhỏ bình thường.


Cô là kiểu con gái nhìn thấy hốc mắt máu chảy đầm đìa, bàn tay huyết nhục mơ hồ, còn mẹ nó mang vẻ mặt bình tĩnh thảo luận với anh lý do vì sao con ma lại xuất hiện ở chỗ này.


Cố Quyết có chút tuyệt vọng.


Tôi yêu mềm mại: 【Sợ rằng cậu suy nghĩ quá nhiều. 】


Không đợi anh gõ hết câu, cửa phòng anh đột nhiên truyền đến hai tiếng vang nhỏ.


Rồi sau đó cánh cửa bị đẩy ra ——


Nguyễn An An ngó đầu vào thăm dò: “Cái kia, em nhìn thấy phòng anh vẫn còn sáng đèn ……”


Cố Quyết sửng sốt.


Nguyễn An An từ phía sau cánh cửa dịch vào từng chút một, trong ngực ôm gối đầu, dáng người nho nhỏ đẹp tựa búp bê Tây Dương


“Em sợ sấm sét” cô có chút không được tự nhiên mà vuốt vuốt tóc, thật cẩn thận nói: “Em có thể ngủ với anh không?”


 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)