TÌM NHANH
Tình trạng: Đã hoàn thành
Review: 20/09/2019

#Review
NHÀ CÓ SƯ TỬ HÀ ĐÔNG (Nhà có hãn thê)

Tác giả: Bạc Hãn Khinh Y Thấu
Thể loại: Hiện đại, oan gia, cưới trước yêu sau, 3S, nhiều xôi thịt, hài, HE
Độ dài: 86 chương + 3 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn

---------------------

Ngoài bộ mặt được yêu thích, thân phận thái tử gia của tập đoàn Tông gia thành phố Z cũng là lí do Tông Chính vô cùng được các cô nàng chào đón. Người muốn “thuê phòng” cùng Tông Chính không hề ít, nhưng chỉ có một cô gái duy nhất có năng lực thuê phòng với anh lại tận dụng cơ hội này để tẩn anh suýt nữa đến cha mẹ còn không nhận ra.

Cô nàng dùng cái tên giả sau khi gây án lại trốn biệt tăm tích, cô vừa là bóng đen trong lòng anh, đồng thời cũng là nguyên nhân để Tông Chính khổ luyện quyền anh. “Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn”, dù kẻ thù của anh có là một người phụ nữ đi chăng nữa…

Hai năm sau, Tông Chính đã lật tung thành phố Z nhưng vẫn không tìm nổi một dấu chân của người con gái đáng ăn đòn kia. Ngay lúc ấy, cuộc hôn nhân giao dịch giữa nhà họ Tông và nhà họ Lâm, tuy cô dâu từ đại tiểu thư đổi thành đứa con gái riêng nhưng đối với Tông Chính mà nói, người trước anh không có cảm tình, người sau lại chưa từng quen biết. Nếu có thể, chẳng thà cưới cô gái đã làm náo loạn cuộc đời anh hai năm trước còn hơn.

Giữa chốn đông người tìm ai trăm ngàn lần, hóa ra người ấy đứng nơi ngọn đèn đường đã tắt. Người mà anh vẫn luôn cất công tìm kiếm là Lâm Miểu Miểu, cô dâu chưa vào cửa của Tông gia.

Đã từng vô số lần nghĩ tới viễn cảnh gặp lại cô, trừng phạt thế nào, hỏi tội ra sao? Tông Chính nghe thấy máu toàn thân như đang sôi sục, trái tim rạo rực, tinh trùng xông lên não, anh muốn đặt cô dưới thân mà trả thù…

Anh từng nghĩ, sẽ không bao giờ yêu ai, hóa ra không hẳn vậy. Trên thế giới này, còn có một người, sự xuất hiện của cô làm thức tỉnh bản năng dục vọng chinh phục, gõ nhẹ lên cánh cửa con tim ngủ yên đã ám bụi hơn hai mươi tư năm nay.

...

Lâm Miểu Miểu là con riêng Lâm gia, nhưng nói thật lòng, cô là một đứa trẻ không mong muốn, mẹ và bà ngoại vì nuôi nấng cô mà rất khổ sở, dẫu vậy, họ mới chính là người thân yêu thương cô nhất. Sau khi hai người mất, Lâm Miểu Miểu nhận cha, vì không thể sống hòa hợp ở nhà họ Lâm, cô được đưa sang nước Y sống một mình. Sớm quen với cuộc sống cô độc tuổi ấu thơ, sự lạnh nhạt lãnh cảm là tấm lá chắn Miểu Miểu dựng lên để xa cách những người quan tâm mình.

Tháo dỡ tấm phòng bị của cô rất khó, nhưng có một người, cứ ngang ngược xông vào cuộc đời cô, phá tan phòng tuyến cứng rắn này. Vẻ đẹp của Lâm Miểu Miểu vừa ma mị, lại vừa tinh khiết như một búp sen còn vương vài giọt sương, từng tia nắng ban mai chiếu vào càng làm cô tỏa sáng, chính vì vậy, không chỉ hai năm này, mà trước đó cũng có rất nhiều người theo đuổi cô. Nhưng có thể làm cô động lòng, cũng chỉ có một mình Tông Chính anh.

Lớp vỏ bọc của cô gai góc như một con nhím, dẫu có làm chính mình bị thương, anh vẫn bất chấp kéo cô ra khỏi góc tối, ôm cô vào lồng ngực vỗ về.

Anh không đấu lại Miểu Miểu, không thể dùng hành động để chiếm tiện nghi của cô, nên nghiễm nhiên chưa bao giờ từ bỏ việc quấy rối bằng ánh mắt vô lại. Nhưng kỳ lạ, cho dù anh có quá phận, cô cũng không ghét xúc cảm khi anh chạm vào mình.

Lâm Miểu Miểu rất mạnh mẽ, cũng đã quen tự lập, nhưng Tông Chính sẽ luôn là người đầu tiên đứng ra bảo vệ khi cô bị ức hiếp. Ánh mắt nóng bỏng của anh, sự nhiệt tình của anh, dường như nơi nào đó tận sâu trong tâm cô đang có ngọn lửa thôi thúc...

Tông Chính, Tông Chính, chúng ta, có thể thử một lần được không.

----------------

Mỗi người đàn ông đều là đứa trẻ con to xác, Tông Chính cũng vậy. Mỗi khi thức dậy không thấy Miểu Miểu trong lồng ngực, anh sẽ nhăn mặt. Anh cũng trở nên ấu trĩ, ghen ghét loạn với những người khác phái vây quanh cô. Nếu nói Lâm Miểu Miểu là mối tình đầu của Tông Chính, không sai, nhưng chính xác phải là cô của thật nhiều năm về trước. Một cô gái nhỏ lặng lẽ khóc trên cây đã len lỏi vào lòng anh như vậy đấy.

Lâm Miểu Miểu rèn luyện bản thân rất kỹ càng, một thân một mình, cô không kiên cường thì cũng sẽ không có ai tới bảo vệ cô. Nhưng bề ngoài có mạnh mẽ đến mấy, con tim cô cũng vẫn rất yếu đuối, cô cũng muốn có một người kéo cô ra sau lưng anh để che chở, để bảo hộ, yêu thương. Vừa vặn, người tới chính là Tông Chính.

Nếu đọc truyện, bạn sẽ thấy nhiều khía cạnh và văn phong hay hơn bài review của tôi rất nhiều. Không chỉ tình yêu, mà còn là tình thân, liệu vật chất có thực sự quan trọng tới mức hi sinh và lợi dụng tình cảm luôn là câu hỏi muôn thuở. Vòng tròn thế lực, tài chính không khỏi dính dáng tới ám toán vu lợi, hại người hại mình. Vậy nên Lâm Miểu Miểu là người rất đơn thuần, từ nay có Tông Chính ở bên, đã là niềm hạnh phúc nhất cuộc đời của cô rồi.

Sau khi nhận ra tone giọng review có chút nghiêm túc, tôi sẽ đền bù một vài trích đoạn hội thoại hàng ngày giữa Lâm Miểu Miểu và Tông Chính để chứng mình đây thật sự là một bộ truyện bựa đấy!!

“Anh hạ lưu.”

“Tôi thừa nhận.”

“Anh hạ lưu.”

“Em còn câu mắng khác mới mẻ hơn không?”

“Anh hạ lưu.”

“Ờ, bây giờ ‘hạ lưu’ với em.”

“Anh không biết xấu hổ!”

“Em chỉ biết xấu hổ!”

“Anh… vô liêm sỉ!”

“Em… có liêm sỉ!”

Review by Tuệ Tần
Bìa: Lệ Tần

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban

Bình Luận (92 Bình Luận)
review liên quan