TÌM NHANH
Tác giả: Giải Tổng
Độ dài: 50 chương
Tình trạng: Đã hoàn thành
Review: 25/08/2020

Tuổi trẻ của Tô Dĩnh vô cùng điên cuồng. Yêu một người đàn ông nồng nhiệt và chân thành. Lúc ấy cô nghĩ, cuộc đời mình đã cùng người đàn ông ấy lên một chuyến tàu, cứ như vậy sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường. Ai biết được, chưa được nửa đường anh ấy đã xuống tàu, để lại cho cô một trái tim vỡ nát và một sinh mệnh vừa mới hình thành.

 

Tô Dĩnh từng có tất cả với người đàn ông ấy: tình yêu và rất nhiều cung bậc cảm xúc, chỉ có một điều duy nhất còn chưa kịp thực hiện, chính là kết hôn. Đúng vậy, cô là một góa phụ chưa chồng, thật nực cười phải không?

 

Trong suốt 6 năm một mình lầm lũi nuôi con nhỏ, Tô Dĩnh có oán trách không? Có mệt mỏi không? Đương nhiên là có. Thế nhưng điều này không làm cô chùn bước. Anh ấy rời bỏ mẹ con cô, nhưng chuyến tàu cuộc sống vẫn tiếp tục, thời gian để than thân trách phận còn không bằng dùng nó để kiếm tiền khiến cuộc đời mẹ con cô dễ dàng hơn.

 

Tô Dĩnh ôm suy nghĩ như vậy, cho nên cô đối với mọi chuyện xung quanh mình luôn là một thái độ không mặn không nhạt, không vui không buồn. Kể cả khi một người bạn muốn giới thiệu đối tượng kết hôn cho cô, Tô Dĩnh cũng cảm thấy, không sao cả.

 

Người đàn ông được giới thiệu cho Tô Dĩnh có hoàn cảnh vừa giống cô, vừa không giống. Giống ở chỗ đều đang một mình nuôi con, mà con trai của anh chỉ lớn hơn con trai của cô có một chút thôi. Còn khác nhau, chính là cô góa bụa, còn anh thì ly hôn. 

 

Cả hai đối với chuyện mai mối này không hề bài xích. Anh ấn tượng với người mẹ đơn thân xinh đẹp và lạnh lùng trong bộ sườn xám, còn Tô Dĩnh ấn tượng bởi vì anh có cái tên đọc lên giống với người đàn ông đã mất của cô, Quách Úy.

 

Quách Úy là một doanh nhân thành đạt, vẻ ngoài nam tính xuất sắc, tính tình trầm ổn ôn hòa. Đối với hoàn cảnh của Tô Dĩnh, anh không cảm thấy có vấn đề gì cả. Một người mẹ tần tảo nuôi con nhất định cũng sẽ biết yêu thương những đứa trẻ khác. 

 

Vậy còn Tô Dĩnh? Tại sao lại chấp nhận cuộc hôn nhân này sau nhiều năm một mình? Ngoài mặt thì cô mạnh miệng nói vì gia thế của anh, nhưng có lẽ sâu trong lòng cô lại không đơn giản như vậy. 

 

Cuộc sống của anh thành công, cũng không cùng tầng lớp với cô, thế nhưng sự chân thành và gần gũi của anh lại không hề giả tạo. Có lẽ là vào lúc Tô Dĩnh cô đơn yếu mềm nhất, anh đã đến. Cũng có lẽ, cô mệt rồi.

 

Cứ như vậy, hai người ôm tâm tư, bước vào cuộc hôn nhân rổ rá cạp lại này. Tan vỡ có cái hay của tan vỡ, thái độ của hai người đối với hôn nhân không còn cảm thấy quá kỳ vọng nữa, mà nhiều hơn là cùng nhau chia sẻ trách nhiệm. Anh kiếm tiền, cô nuôi dạy con.

 

À, thật ra đó chỉ là suy nghĩ của Quách Úy mà thôi. Bởi vì thực tế xảy ra lại hoàn toàn ngược lại. Hai người xa lạ gặp gỡ vì hoàn cảnh mai mối thì có bao nhiêu tình cảm chứ? Thế nên lúc đầu Quách Úy cũng nghĩ Tô Dĩnh chọn mình một phần vì kinh tế. Ấy vậy mà anh đã sai rồi. 

 

Cô vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ, dù anh giàu có cũng không hề có một giây phút nào ỷ lại vào tiền của anh, mà dùng tất cả vốn liếng tích cóp được bấy lâu nay mở một cửa tiệm, tự kinh doanh.

 

Quách Úy đau đầu, bởi vì anh không những không bớt được gánh nặng chăm con, mà giờ lại phải chăm thêm một đứa. Nhưng sâu thẳm trong lòng, anh lại cảm thấy có chút vui vẻ. (Bài viết được post full và sớm nhất tại LustAveland)

 

Bởi vì người phụ nữ này không giống như anh nghĩ, cũng không giống với đa số phụ nữ mà anh gặp. Cô quyến rũ, bí ẩn, có vẻ sành sỏi nhưng thực chất lại vô cùng đơn giản và chân thành.

 

Chỉ có điều, lòng phòng bị của cô quá nặng. Không phải về phương diện kinh doanh hay cuộc sống xung quanh, mà chính là tình cảm đối với anh. 

 

Cô làm tròn nghĩa vụ của một người vợ, một người mẹ, nhưng dường như cô chưa từng thật sự mở lòng. Mặc cho anh cố gắng kéo gần khoảng cách, cô vẫn cứ đứng yên tại chỗ, đôi lúc còn lùi bước.

 

Thật ra có ai biết Tô Dĩnh đã rối rắm đến thế nào khi nhìn thấy Quách Úy hết lần này đến lần khác thất vọng vì cô. Cô hiểu rõ sự chân thành và nỗ lực của anh, nhưng cô không thể chấp nhận. Không, đúng hơn là không dám chấp nhận. Cái chết của Cố Duy vẫn còn hiện hữu trong giấc mơ, Tô Dĩnh không có cách nào quên được.

 

Nhưng cô cũng chỉ là một phụ nữ bình thường, cho dù cuộc sống đã tôi luyện cô thành một con nhím thì cô vẫn có một trái tim bằng xương bằng thịt. Cho nên, cô cũng biết đau, cũng biết cảm động, cũng biết xao xuyến trước một người đàn ông xuất sắc như Quách Úy. Thế nhưng mỗi lần muốn chấp nhận anh, cảm giác tội lỗi và phản bội vẫn bủa vây khiến cô không thể thở nổi.

 

Cuối cùng....

 

Quách Úy phát hiện, cái tên cô gọi trong giấc mơ… không phải là mình. Nói không thất vọng là nói dối, bởi vì anh thẳng thắn thừa nhận, anh đã yêu cô mất rồi. Một người đàn ông trước giờ không xem trọng chuyện tình cảm, đột nhiên trở nên vô cùng nhạy cảm. Nhưng anh có sĩ diện của mình, cho nên trong một cơn say, anh đã hỏi cô.

 

Không ngoài dự đoán, Tô Dĩnh bị bức đến đường cùng, rối rắm đưa ra lời đề nghị ly hôn. Nhưng ngay sau đó bản thân cô mới giật mình nhìn lại, quyết định này đã khiến cô đau đớn và hối hận đến thế nào. 

 

Bát nước đổ đi làm sao lấy lại? Chỉ là, thật sự may mắn, Quách Úy không có nhiều đắn đo như cô. Anh nhìn rõ lòng mình, cho nên không dễ dàng buông tay như vậy.

 

“Có những chuyện rất khó nói thành lời. Những câu đại loại như “cần em”, “luyến tiếc em” anh thật sự không biết nói thế nào. Nhưng nếu như em muốn nghe…”

 

“Chồng ơi,...”

 

“Hả?”

 

“Em xin lỗi…”

 

Xin lỗi vì đến bây giờ mới nhận ra tình cảm của mình, xin lỗi vì đã để anh đợi lâu như vậy, xin lỗi vì đã khiến anh thất vọng,...

 

Lời xin lỗi không đến muộn, mà vừa đúng lúc. Đúng lúc cả hai đã có đủ thời gian tìm hiểu đối phương, đúng lúc họ hiểu rõ lòng mình, đúng lúc nên buông bỏ chuyện cũ, tiếp nhận cái mới. Đúng lúc, kết thúc những dằn vặt và băn khoăn ngăn cách giữa hai người…

 

“Tương lai, rất đáng mong đợi.”

 

Dành cho những ai muốn biết ý nghĩa thực sự của hôn nhân: kết hôn với người mà mình yêu tha thiết là chuyện viên mãn nhất trên đời, nhưng vì một lý do nào đó, có thể người mà bạn kết hôn cuối cùng lại không phải là người lúc đầu bạn yêu. 

 

Nhưng như vậy cũng không phải là điều gì đáng tiếc cả, bởi vì tình yêu cần có trải nghiệm, mà có lẽ, cuộc sống thực tế củi gạo dầu muối chăm sóc con cái mới là trải nghiệm tốt nhất.

 

Một câu chuyện đáng suy ngẫm về tình yêu, hôn nhân và cách giáo dục con cái. Người phụ nữ cho dù đã lỡ chuyến tàu cũng không cần cảm thấy thiệt thòi, bởi vì ở đâu đó nhất định sẽ có người muốn cùng bạn đi tiếp chặng đường đời. 

 

Quách Úy và Tô Dĩnh gặp nhau sau những dở dang, nhưng khi về chung một nhà, anh đã dành tất cả những quan tâm và săn sóc đặc biệt nhất dành cho cô, cho cả đứa con không phải của anh.

 

Cái cách mà anh đối xử với Tô Dĩnh và dạy dỗ hai đứa con trai, thật sự khiến người khác phải nể phục. Tô Dĩnh có lẽ không hề biết rằng, sự kiên cường mạnh mẽ không lùi bước trước khó khăn của cô, có lẽ chính là điểm thu hút Quách Úy nhất. Nhưng không chỉ có như vậy, sau khi bỏ đi lớp vỏ bọc ấy, cô vẫn chỉ là một người vợ dịu dàng luôn sẵn sàng chờ đợi anh trở về vào mỗi buổi tối.

 

“Nếu bắt em phải quên đi, em không làm được, em sẽ luôn dành một góc nhỏ trong tim mình cho anh ấy. Nhưng em có thể hứa với anh, tất cả phần còn lại em sẽ dành hết cho anh.”

 

Bởi vì, anh chính là người khiến trái tim em trở nên trọn vẹn. Cảm ơn anh, Quách Úy.

_____

 

" ": trích từ truyện.

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.

Cre: Google/Huaban

Team
Số chữ tích lũy: 1.700.891
Yêu thích: 1959272
Danh vọng tích lũy: 47.871
MP: 300.704
Chất lượng:
Trạng thái tài khoản: Có khế ước
Designer
Số chữ tích lũy: 0
Họa: 64
Yêu thích: 135700
Danh vọng tích lũy: 9.838
MP: 221.569
Chất lượng:
Trạng thái tài khoản: Có khế ước
Bình Luận (195 Bình Luận)
review liên quan