TÌM NHANH
Tình trạng: Đã hoàn thành
Review: 21/09/2019

#Review

HỘ TÂM

Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương
Thể loại: Huyền huyễn, hài, ngược, sủng, HE
Độ dài: 110 chương + 2 ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn - Sách xb

---------------------------
"Nhạn Hồi là đệ tử tu tiên trên núi Thần Tinh, vì trái lệnh thả đám hồ yêu chạy thoát nên bị đuổi khỏi núi. Nàng một mình tiêu sái rời đi, vì kiếm tiền mà nhận bắt một con xà yêu. Nhưng xà yêu chưa bắt được thì nàng đã bị nó cắn trọng thương, mất hết pháp lực, bị bán về làm vợ một anh chàng ngốc tên Thiên Diệu. 

Nàng dần khám phá ra rằng, thực ra Thiên Diệu không ngốc, hắn cũng không phải là người, nhưng lại chẳng mang chút pháp lực nào. Hắn là yêu long ngàn năm, xưa kia vì tình kiếp mà bị phản bội, bị rút gân, lột vảy, cưa sừng, trấn hồn... Hắn muốn lợi dụng Nhạn Hồi đi tìm lại những bộ phận cơ thể của mình, vì chỉ có máu của nàng mới có thể giải phong ấn các vật ấy. 

Vậy là hai người lang thang khắp chốn tìm lại cơ thể cho Thiên Diệu, đồng thời tham gia vào cuộc chiến tranh giữa người và yêu. Cuối cùng, Thiên Diệu dẫn đầu đoàn quân yêu tộc chiến thắng, nhưng Nhạn Hồi đã hi sinh vĩnh viễn để phục hồi pháp thuật cho chàng. Bởi Nhạn Hồi vốn mang trên mình mảnh vảy hộ tâm và nội đan của Thiên Diệu."

Cái tên Cửu Lộ Phi Hương từ lâu đã như một cái mác đảm bảo giá trị của câu chuyện. Nhưng tôi cảm thấy giờ đây cái mác ấy đang xuống giá. Hộ Tâm là một câu chuyện hay, nhưng chưa đủ với những gì độc giả của Cửu Lộ mong muốn, chưa đủ với cái giá người ta phải bỏ ra để sở hữu cuốn sách này.

Đầu tiên, tôi sẽ nói về tuyến nhân vật. Truyện có hai nhân vật chính là Nhạn Hồi và Thiên Diệu. Nhạn Hồi là một cô gái mồ côi, được Lăng Tiêu đạo trưởng của núi Thần Tinh nhận làm đệ tử. Nàng thầm mến mộ sư phụ Lăng Tiêu của mình, nhưng cũng rất mạnh mẽ, phạm sai lầm chấp nhận chịu phạt, luôn tin tưởng sư phụ tuyệt đối. Nàng là một cô gái thông minh, nhưng đôi khi hơi ngốc nghếch, rất trượng nghĩa và hơi tự kiêu. 

Thiên Diệu trái lại, rất thông minh, trầm ổn, yêu hết mình, cũng giàu lòng vị tha. Nửa đầu truyện, chàng thường xuyên rơi vào hiểm cảnh phải chờ Nhạn Hồi tới "cứu", vì vậy chàng đã cảm động trước sự hi sinh của Nhạn Hồi, và yêu nàng tha thiết. 

Nhân vật nam phụ duy nhất là Lăng Tiêu đạo trưởng, xuất hiện không nhiều, chủ yếu là qua kí ức của Nhạn Hồi. Lăng Tiêu tốt bụng nhưng lại lạnh lùng, không biểu lộ tình cảm trực tiếp. Đến phút cuối, phải qua lời kể của người khác Nhạn Hồi mới biết được sự thật về sư phụ mình. Tác giả không nhắc đến việc Lăng Tiêu có yêu Nhạn Hồi hay không, nhưng tôi đoán chắc rằng chàng ta có tình cảm, chỉ là chưa kịp nói ra đã bị những lễ giáo đè nén xuống. 

"Nhạn Hồi, vi sư chưa từng hối hận vì nhận con làm đồ đệ." Đó là lời cuối cùng Lăng Tiêu nói với Nhạn Hồi, trước khi hi sinh để nàng trốn thoát.

Bạn đã đọc xong những dòng trên, bạn thích câu chuyện này và quyết định đọc nó, vậy xin dừng lại tại đây. Còn nếu bạn muốn nghe tôi - một người nghiệp dư nhận xét về những phần tiếp theo của truyện, xin mời bạn tự nhiên.

Nói về xây dựng nhân vật trước. Có lẽ do viết liên tục nên Cửu Lộ Phi Hương đã mắc phải lỗi mà rất nhiều nhà văn đã phạm phải, đó chính là hình tượng nhân vật quá quen thuộc, không có sáng tạo. Đơn cử như Nhạn Hồi, tính cách rất mâu thuẫn. Nàng ta rất hoà đồng nhưng lại vì một lỗi nhỏ xíu mà xích mích với sư tỉ, trong khi sư tỉ nàng ta đã thường xuyên giúp đỡ nàng. Sau khi xích mích, Nhạn Hồi cũng không hề làm gì để nối lại tình cảm hai người mà thường xuyên gây xung đột tiếp với sư tỉ. Nàng thích sư phụ, nhưng khi bị sư phụ buộc rời khỏi núi Thần Tinh lại ra đi rất tiêu sái, không vướng bận gì. Thậm chí nàng còn chẳng thèm giải thích lí do mình thả đám hồ yêu với sư phụ - người hết lòng tin tưởng mình. Kể cả tình cảm của Nhạn Hồi và sư phụ nàng cũng được miêu tả rất sơ sài, chuyển biến gượng ép. Từ khi nàng thích Thiên Diệu, suy nghĩ dành cho sư phụ quay ngoắt lại, khi sư phụ chết nội tâm nàng được miêu tả quá sơ sài, không đủ thuyết phục rằng nàng từng yêu sư phụ tha thiết.

Về tính logic, có một vài khiếm khuyết nhỏ. Lần đầu Nhạn Hồi giúp Thiên Diệu phá phong ấn, hai người rơi xuống một cái vực sâu và Nhạn Hồi đã độn thổ đi mất, bỏ mặc Thiên Diệu yếu ớt không pháp thuật ở lại. Nhưng lúc sau Thiên Diệu lại bình an thoát ra. Tác giả không hề giải thích gì ở đây, trong khi rõ ràng ở phần trước đã miêu tả Thiên Diệu kiệt sức, mệt mỏi, yếu đuối như thế nào. Vậy làm sao hắn có thể bay lên khe vực rồi ra ngoài, khi mà đường ra đã bị bịt kín? 

Thứ hai là cái chết của Lăng Tiêu. Tại sao Lăng Tiêu lại bảo vệ sư phụ của mình khi ông ta muốn tu tiên bằng cách sai lầm? Sư phụ Lăng Tiêu làm nhiều chuyện ác, tại sao Lăng Tiêu không ngăn cản mà phải đến cuối truyện, vì Nhạn Hồi mới chống lại sư phụ? Tại sao Lăng Tiêu giấu diếm bảo vệ Nhạn Hồi mà lúc đầu lại đuổi Nhạn Hồi xuống núi, rồi sau đó chỉ cho người đi theo quan sát, khi Nhạn Hồi mất tích cũng không thấy có phản ứng gì? Chỉ chờ tới khi bắt được Nhạn Hồi đang phạm lỗi Lăng Tiêu mới lôi nàng về, đánh đứt gân để nàng không thể tu yêu pháp? 

Thứ ba là về Thiên Diệu. Yêu long ngàn năm tại sao lại dễ dàng yêu một người tu tiên, yêu say đắm dù nàng ta không cho hắn chạm vào người, để rồi cuối cùng bị lừa cướp hết mọi thứ. Sau đó hắn gặp Nhạn Hồi, lại bắt đầu yêu nàng dù cho đã có quá khứ quá đau thương cảnh tỉnh. Có thể nói đó là do tính cách Thiên Diệu quá yếu mềm nhưng mà một con rồng sống ngàn năm, lâu hơn tất thảy mọi sinh vật lại có thể ngây thơ đến thế. 

Một điều nho nhỏ nữa là sách xb edit ổn, nhưng lỗi chính tả còn quá nhiều. Với số tiền mà tôi bỏ ra để sở hữu nó, tôi đã hi vọng nhiều hơn về chất lượng sách. 

Như đã nói ở trên, Hộ Tâm là một cuốn sách hay, nội dung có chút mới mẻ, nhưng lại phạm phải vài sai lầm không đáng có. 

Các bạn hãy tìm đọc truyện, và tự khám phá câu chuyện này nhé. Sẽ có nhiều người cảm thấy tôi hơi khắt khe. Điều đó tùy thuộc vào yêu cầu của bạn cao hay thấp. Tôi sẽ đánh giá truyện 7/10 điểm.

---------------------------
Review by Huyên Chiêu Nghi

Bình Luận (167 Bình Luận)
review liên quan