TÌM NHANH

#Review
EM LÀ CÔNG THỨC MĨ VỊ TÌNH YÊU CỦA ANH

Tác giả: Huyên Thảo Yêu Hoa
Thể loại: Hiện đại, mỹ thực, hài, trâu già gặm cỏ non, nam 9 độc miệng, sủng, ngọt, HE
Độ dài: 52 chương + ngoại truyện
Tình trạng: Hoàn edit và sắp được chuyển thể thành phim.
________

Đã là người, ai cũng có lòng ham hư vinh, thích được nghe những lời khen ngợi tâng bốc, nhưng nhân vật nam chính trong câu chuyện của chúng ta ngày hôm nay lại hoàn toàn trái ngược. Ứng Khúc Hòa là hình mẫu nam thần tiêu chuẩn trong ngôn tình: đẹp trai, nhà giàu, là ông chủ nhà hàng đặc sản kiêm đầu bếp tài năng bậc nhất, lại có miệng lưỡi sắc sảo, mắng người như hát hay. Người đàn ông này hoàn hảo đến từng centimét, cứ như một bức tượng điêu khắc trong thần thoại ngoài đời thật. Tuy nhiên ít ai biết rằng, nam thần lại có một sở thích bí mật "biến thái", đó là nghe chửi.

Nhưng không phải là ai chửi cũng được. Người được phép chửi thẳng mặt nam thần mà anh vẫn cười hì hì phải là một đại mỹ nhân chim sa cá lặn, "Nhất cố khuynh nhân thành, Tái cố khuynh nhân quốc." Người phụ nữ mà cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu một người tình hoàn hảo như nam chính.

Vậy đấy các bạn ạ, đó chỉ là tưởng tượng của mình tôi thôi, người phụ nữ khiến nam chính "vui sướng" khi nghe chửi thậm chí chỉ vừa qua tuổi vị thành niên, tiền không có, sắc đẹp chỉ vừa đủ dùng, lại còn ngốc nghếch thật thà. Người ta nói trái tính hút nhau cấm có sai.

Cô nàng Tây Mễ được xưng là "tiểu trù thần Tam Xuyên", là cháu gái duy nhất của ông chủ nhà hàng họ Tây nổi tiếng. Cô gái 19 tuổi như hoa như ngọc ngoài sở thích nấu nướng, lúc rảnh rỗi còn lập blog, chia sẻ thực đơn trên mạng. Nhưng làm cô bực mình đó là cứ khi nào cô viết một thực đơn mới, cái tên blogger [Mỹ thực đạo] lại ăn cắp về để quay video, cải biên công thức của cô, lại còn được một đám fan đông đảo ủng hộ.

Vậy là ngày ngày Tây Mễ hình thành thói quen lên mạng mắng chửi người, mục tiêu chỉ có một, chính là cái tên [Mỹ thực đạo] đáng ghét kia. Nhưng cô không biết rằng, cái người tên Mỹ Thực Đạo kia sẽ nghe mắng nhiều thành nghiện.

Có lẽ đến đây các bạn cũng đã đoán ra, [Mỹ thực đạo] không ai khác chính là nam chính Ứng Khúc Hòa của chúng ta. Anh chàng nhàm chán đến mức chỉ vì một cô gái trên mạng chửi vài câu cũng có thể cười cả ngày. Ngày Tây Mễ đào hôn cũng là ngày duyên phận giữa cô và anh kéo từ thế giới ảo ra đời thật.

Ông nội của Tây Mễ là một người cổ hủ trọng nam khinh nữ, không muốn cô kế thừa nhà hàng gia truyền, bèn ép cô nàng cưới đại đệ tử tuổi trung niên của mình. Tây Mễ trước khi lên xe hoa post một bài chia tay lên blog, nào ngờ [Mỹ thực đạo] đọc được, bèn gửi ngay tiền giúp cô đào hôn.

Thành công trốn khỏi đám cưới, Tây Mễ quyết định đến thị trấn Đường Tây để tham gia cuộc thi "Mỹ vị Trung Hoa", cũng là để thông báo với ông nội, cô có thể tự lập, không dựa vào danh tiếng nhà họ Tây. Trùng hợp Ứng Khúc Hòa chính là giám khảo chương trình mời tới. Hai người không hẹn mà gặp ở thị trấn nhỏ bé, Ứng Khúc Hòa ngay lập tức nhận ra cô nàng cá tính trên blog, còn Tây Mễ - cô nàng mải tìm cách chứng minh bản thân với ông cụ họ Tây, nào còn tâm trí quan tâm đến trai đẹp đang mời chào bản thân trước cửa nữa.

Trích đoạn:

"Tây Mễ mượn nồi và bếp của khách sạn nấu một bát mì, trùng hợp mùi thơm bay vào trong mũi Ứng Khúc Hòa.

Cô bưng bát mì ngồi xổm ở trong sân ăn rất ngon miệng, đột nhiên có một người đàn ông áo quần bảnh bao đi tới, nhìn chằm chằm vào bát mì của cô, mở miệng hỏi: "Cô gái, có thể cho tôi nếm thử mì của cô không?"

Tây Mễ ngậm mì sợi ngẩng đầu lên, sửng sốt, cắn mì trong miệng, ậm ờ mắng một câu "Bệnh thần kinh", che mì của mình trở về phòng.

... Anh trai à! Đổi cách tán tỉnh đi có được không?"

Ứng Khúc Hòa bí mật giúp đỡ Tây Mễ tham gia cuộc thi nấu ăn. Đối với tất cả mọi người lúc nào anh cũng độc mồm độc miệng, chỉ riêng với cô là anh không thể thốt nổi một câu nói nặng nề. Càng ở gần cô, anh càng cảm thấy khó nén ham muốn "trâu già gặm cỏ non". Nhưng cô nàng "cỏ non" này quá mức ngốc nghếch, anh đã tung thính khắp nơi mà cô chỉ biết ngây ngô đứng đó, không hề hiểu chuyện yêu đương chút nào. Anh đành phải thêm chút gió, lừa cô đến học nấu ăn ở nhà mình, lừa cô rơi vào quan hệ mập mờ với blogger [Mỹ thực đạo], lừa cô "lấy thân trả nợ"...

Cuộc chinh phục ngọn cỏ non của trâu già Ứng Khúc Hòa còn vấp phải một cục đá to chắn đường - Quý Đông Lâm, một fan hâm mộ cuồng nhiệt trên blog của Tây Mễ. Vậy là nam chính của chúng ta phải ăn dấm chua ngày ngày, còn phải luôn nghĩ cách giữ chân cô gái bé nhỏ Tây Mễ bên cạnh mình. Cuộc thi "Mỹ vị Trung Hoa" gần đến giai đoạn kết thúc thì có thêm sự xuất hiện của ông nội Tây Mễ và đại sư huynh - người chồng "chưa kịp cưới" của cô. Vòng cuối cùng của cuộc thi diễn ra trong không khí căng thẳng khi ông nội Tây dùng hết mọi cách để bắt đứa cháu gái bỏ cuộc.

Cùng lúc, thân phận thật sự của Tây Mễ - trù thần Tam Xuyên bị phơi bày, tin đồn cô dựa vào Ứng Khúc Hòa để đi cửa sau lan truyền chóng mặt trên mạng. Nam chính họ Ứng của chúng ta chỉ chờ một cơ hội như thế để tuyên bố với toàn thể truyền thông, cũng là đóng dấu chủ quyền - anh và Tây Mễ chính là quan hệ yêu đương.

Câu chuyện tình yêu ngọt ngào và ngốc nghếch của trâu già Ứng Khúc Hòa ba chục tuổi đầu và ngọn cỏ non Tây Mễ mười chín xuân xanh sẽ còn tiếp diễn nhiều tình huống thú vị nữa, mà tôi sẽ không kể hết ở đây, vì thế thì câu chuyện còn gì là hấp dẫn nữa. Tôi sẽ bật mí cho các bạn trích đoạn "gạ ch***" kinh điển của nam thần ngôn tình Ứng Khúc Hòa nhé. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, và nhớ đừng đọc vào đêm khuya nhé, vì trong truyện có miêu tả vô vàn món ngon từ Âu sang Á, sẽ khiến bạn mất ngủ vì thèm thuồng đấy.

"Ứng Khúc Hòa ôm cô lên giường, cười cong khóe mắt nhìn cô. Tây Mễ: "Anh vui nên muốn hôn em? Hôn đủ chưa? Em buồn ngủ lắm, muốn tắm rồi đi ngủ."

"Tối nay ở lại chỗ anh đi, được không?" Ứng Khúc Hòa đè người xuống, nhẹ nhàng liếm vành tai của cô, "Lát nữa anh tắm giúp em."

Người Tây Mễ run lên, hơi thở mập mờ lập tức đốt cháy người cô. Thân hình nặng nề của người đàn ông đè ở trên người cô, sức lực cả người cô như rút tơ bóc vỏ, rút đi từng chút từng chút một, cả quá trình dài dằng dặc lại khó chịu, trái tim bất an đập thình thịch gần như gần như muốn phá rách xương ngực.

Ứng Khúc Hòa hôn lên lông mi đang run rẩy của cô, "Thư giãn chút nào."

Tây Mễ há miệng hít thở: "Những lúc thế này chẳng lẽ anh không nên hỏi em có muốn hay không, sau đó nói với em anh sẽ không cưỡng ép sao?"

"Xin lỗi, bạn trai của em không ga lăng như thế." Đầu mũi và môi của Ứng Khúc Hòa dán vào trán, sống mũi của cô, trượt một đường xuống, cuối cùng chạm nhẹ vào môi cô, nhỏ giọng nói: "Anh không muốn để em có cơ hội lâm trận chạy trốn."

"... Lão cầm thú." "
__________

" ": trích từ truyện

Review by #Huyên Tần
Bìa: #Cỏ Chiêu Nghi

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban

Bình Luận (160 Bình Luận)
review liên quan