TÌM NHANH
Tình trạng: Đã hoàn thành
Review: 23/09/2019

ÁNH DƯƠNG SOI LỐI

Tác giả: Khâm Điểm Phế Sài
Thể loại: Hiện đại thực tế, nam chính nhiều thân phận - nữ chính bác sĩ thú ý, bản lĩnh, thâm tình, HE.
Độ dài: 91 chương + NT
Tình trạng: Hoàn edit
--------------------

Con người có bản ngã, vượt qua được sẽ là bản lĩnh.

Cuộc sống của Hứa Liên Nhã trước giờ không có nhiều sóng gió, lớn nhất có lẽ chính là cuộc ly hôn của bố mẹ cô, nhưng chuyện đó cũng lâu lắm rồi. Cô là một cô gái độc lập và cá tính, đã thích cái gì rồi thì không ai có thể cản được. Giống như việc cô theo học ngành bác sĩ thú y này vậy. Mặc cho mẹ phản đối, mặc cho điểm của cô đủ để học bác sĩ cứu người, cô vẫn đi con đường mà mình đã chọn. Tốt nghiệp rồi tự mình mở ra một phòng khám, chật vật nhưng lại thoải mái.

Vào lúc Hứa Liên Nhã gặp A Dương, anh đang trong quá trình "hồi phục". Từ vô tình gặp gỡ vào một buổi chiều mưa cho đến những lần tiếp xúc sau đó, cảm tình phát triển khá nhanh. Vâng, chưa phải là tình cảm, mới chỉ là cảm tình mà thôi.

Hoặc là nói, có những chuyện tình cảm nam nữ, không theo lối mòn của đại đa số, kiểu theo đuổi hay xem mắt mà tiến triển. Hứa Liên Nhã và A Dương là kiểu thu hút đối phương. Hứa Liên Nhã nhìn thấy được một A Dương có vẻ ngoài lưu manh vô lại nhưng ẩn chứa sức mạnh nội tâm. A Dương nhìn thấy được một Hứa Liên Nhã độc lập, mạnh mẽ lại khác biệt.

Hai người đều mang vẻ ngoài hờ hững và lạnh nhạt, nhưng không giấu nổi trái tim sục sôi mỗi khi gặp nhau. Những tiểu xảo nho nhỏ của cả anh và cô, làm cho sợi dây liên kết ngày càng ngắn lại một cách nhanh chóng.

Việc xảy ra quan hệ sớm như vậy cũng không chứng minh được gì cả. Đôi bên đều là người trưởng thành, lại cũng chẳng phải mối tình đầu, cứ vui vẻ như vậy là tốt nhất. Hứa Liên Nhã cũng chẳng nghĩ nhiều, cô thích là được. À, hoá ra là cô thích người ta rồi. Thích rồi nên mới quan tâm hơn một chút, quan tâm thì sẽ tìm hiểu, hiểu rồi thì hoang mang.

Bởi vì A Dương mà cô biết có quá nhiều bí mật, ngay cả thân phận thật sự cũng vậy. Anh vừa là Khương Dương, cánh tay phải đắc lực của trùm ma tuý, vừa là Triệu Tấn Dương, cảnh sát vừa nằm vùng trở về.

Nói anh đang trong quá trình " hồi phục" chính là theo đúng nghĩa đen, anh vừa mới cai nghiện xong. Đó là cái giá phải trả cho những ngày lăn lộn trong tổ chức ma tuý. Nội gián là một công việc vô cùng nhạy cảm, bởi vì người được chọn phải là những người luôn phải sống trong mâu thuẫn. Có đôi khi, bản thân họ không thể phân biệt được mình là trắng hay đen.

Để lấy được lòng tin của tổ chức mình phải "đen" rất nhiều lần, cũng chẳng biết đến khi nào thì cái phần đen ấy sẽ nhiễm vào cái cốt lõi "trắng" ban đầu. Có người giữ được, có người không. A Dương là loại ở giữa. Anh đang dần cạo đi lớp đen bên ngoài ấy, chật vật và khổ sở.

Nếu Hứa Liên Nhã là một cô gái bình thường, có lẽ sau khi biết được hoàn cảnh thực sự của anh sẽ dứt khoát quay đi không cần phải suy nghĩ. Nhưng nếu không phải là cô, liệu ai có thể bao dung được cuộc đời anh ấy? Ai có thể soi lối cho anh ấy? Ai có thể hiểu rõ cuộc sống bên cạnh một cảnh sát phòng chống ma tuý hơn Hứa Liên Nhã?

Bởi vì bố của cô cũng theo nghề đó. Từ nhỏ, Hứa Liên Nhã đã phải làm quen với cuộc sống như vậy, cũng chính là nguyên nhân đổ vỡ của bố mẹ cô. Làm người thân của một cảnh sát chống ma tuý là như thế nào? Chính là không được mang họ của bố, không có ông ở bên vào hầu hết những sự kiện quan trọng trong đời, không thể cùng ông có mặt trong một tấm ảnh.... Tất cả là vì sự an toàn.

Hứa Liên Nhã có thể hiểu được, cũng thông cảm được cho ông. Đó là bởi vì bên cạnh cô còn có mẹ, tuy không hoàn chỉnh nhưng cũng không phải quá đơn độc.

Hứa Liên Nhã chưa bao giờ oán trách bố hay mẹ trong sự đổ vỡ ấy. Bởi vì cô hiểu rõ, mình không ở hoàn cảnh của người khác thì đừng nên phán xét bất cứ điều gì cả. Thế nhưng bây giờ, chính cô lại rơi vào bước đường y hệt như mẹ cô vậy. Có khác chăng là ở quyết định mà thôi.

Một cô gái như thế nào mới được coi là mạnh mẽ? Có thể đó là một người rất giỏi, thông minh tài trí, làm được việc lớn. Nhưng cũng có thể đó chỉ là một cô gái bình thường, không cần quá xuất sắc, chỉ cần kiên định trong tình cảm của mình, giống như Hứa Liên Nhã.

Khương Dương hay Triệu Tấn Dương cũng không quan trọng, đều là A Dương của cô. Biết được quá khứ của anh, cô chỉ cần anh cõng lên 27 tầng lầu là có thể tha thứ.

"A Dương, quá khứ là chết, còn anh là sống."

Người ta yêu nhau, chỉ hận không thể ngày ngày gặp mặt, gọi điện 24 giờ. Nhưng Hứa Liên Nhã và A Dương yêu nhau, nhận được cuộc gọi thứ hai trong ngày đã vội hỏi "Anh đã xảy ra chuyện gì?"
Người ta yêu nhau, sẽ hỏi những câu "có nhớ em không?", Hứa Liên Nhã và A Dương yêu nhau, câu hỏi lại là "Vẫn an toàn chứ?"

Là cảm giác như thế nào, khi mọi lời nói "Anh khoẻ", "Anh không sao" đều khiến tim cô đập liên hồi, chỉ muốn chạy đến xác nhận?
Là cảm giác thế nào, khi nửa đêm thức giấc anh vẫn chưa về nhà?
Là cảm giác thế nào, khi bên kia đầu dây là tiếng còi xe cứu thương xé toạc màn đêm?

Là cảm giác thế nào, khi chỉ muốn cùng anh có cuộc sống yên bình nhưng lại không nỡ tước đi lý tưởng của anh?
........

Cảm giác của Hứa Liên Nhã không phải là sợ hãi, nếu cô sợ thì đã không đồng ý ở bên anh. Chỉ là, cô cảm thấy mâu thuẫn. Càng ở lâu bên A Dương, cô nhận thấy rất rõ anh cũng giống như bố mình. Làm công việc như bọn họ, không thể nghĩ đến bản thân.

Trước kia anh làm nội gián, cũng suýt chút nữa lầm đường lạc lối, nhưng cho đến tận bây giờ anh vẫn chưa bao giờ từ bỏ lý tưởng. Bố anh hy sinh, cộng sự của anh tàn tật vĩnh viễn, ngay cả bố của Hứa Liên Nhã cũng không kịp gửi lời dặn dò cuối cùng đến cô. Tất cả đều vì nhiệm vụ, anh có thể buông bỏ sao?

Anh không thể, thì để cô. Quyết định của Hứa Liên Nhã cũng giống như của mẹ cô ngày đó, đều là người bỏ đi trước. Nhưng cũng không hoàn toàn giống như vậy. Cô ra đi là để thành toàn cho ước nguyện của anh.

Tại sao nói Hứa Liên Nhã dũng cảm?
Vì cô yêu anh.
Vì cô không sợ rắc rối tìm đến, vẫn giữ số điện thoại cũ để anh có thể tìm được cô.
Vì cô quyết tâm sinh ra đứa trẻ của anh, một mình.

Chuyện tiếp theo đã là 6 năm sau đó. Mọi thứ đã kết thúc, kẻ còn người mất. Nhưng người ở lại cũng chẳng lành lặn gì, cuộc chiến quá khốc liệt đã biến A Dương trở thành người khuyết tật vĩnh viễn. Anh không dám đi tìm Hứa Liên Nhã.

Nhưng thật ra, A Dương đã quên mất một điều rằng, cô gái mà anh yêu không giống các cô gái khác. Cô độc lập và chủ động. Cô không thích chờ đợi nên cô sẽ "để lộ" mình vào thời điểm thích hợp. Chính là lúc, cô đứng ở trước nhà chờ anh, nắm chặt tay cô con gái nhỏ tên là Hứa Minh Dương ( "Minh" nghĩa là nhớ và " Dương" chính là anh).

Anh hy sinh vì tổ quốc, cô hy sinh vì anh. Đó là tình yêu.


"Ánh dương soi lối" là một câu chuyện như vậy, không khắc hoạ quá sâu vào công việc của người cảnh sát chống ma tuý, có lẽ một phần vì sự u ám của nó. Nhưng những cảm xúc của người xung quanh lại vô cùng rõ ràng và đậm nét. Cuộc sống vốn dĩ đâu có yên bình, chỉ là chúng ta phải chọn cách sống với những giông tố ấy như thế nào để không ngã quỵ mà thôi.

Con người có bản ngã, vượt qua được sẽ là bản lĩnh.
__________

" ": Trích từ truyện

Review by #Lâm Tần
Bìa: #Họa Gian Phi

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Cre pic: Google/huaban

Bình Luận (96 Bình Luận)
review liên quan