TÌM NHANH
Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp
View: 763
Chương trước Chương tiếp theo
Chương 57
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng
Upload by Nam Lăng

Vệ Xuyên là người duy nhất không cảm thấy thoải mái vì con heo anh ấy cưỡi cứ nghĩ nó là ngựa, cà lộc cà lộc chạy từng bước nhỏ về phía trước, khiến dạ dày Vệ Xuyên xóc nảy như sóng xô biển gầm, sắc mặt trắng bệch.

 

Đúng là quá thảm đấy chàng trai say heo, những bình luận ha ha ngập tràn màn hình xuyên suốt quãng đường.

 

Nhìn thấy tấm biển nơi dừng chân số một, anh ấy vui tột đỉnh, nhảy từ người con heo xuống. Bởi vì gấp gáp nhảy xuống nên dép LV dưới chân xộc xà xộc xệch, bàn chân lọt ra phía trước, chiếc dép quàng vào cổ chân.

 

Vua thời thượng cái gì, vương tử phản nghịch cái gì chứ?!
 

Rõ ràng là một con người chảy tràn dòng máu hề hước.

 

Việt Thụ cũng nhảy xuống, cậu ấy đối lập hoàn toàn với Vệ Xuyên. Vệ Xuyên chật vật bao nhiêu thì Việt Thụ nhàn nhã bấy nhiêu, song bởi vì vấn đề chủng loại của vật cưỡi nên sự đứng đắn của cậu ấy tạo thành sự tương phản buồn cười.

 

Cậu ấy không hứng thú với việc tìm được nơi nghỉ chân số một, chỉ nhìn Khanh Hoan với đôi mắt sáng lấp lánh. Trong mắt cậu ấy, Khanh Hoan là kỳ tích nhân gian, ở bên cạnh cô thì chuyện gì cũng có thể xảy ra, thật sự quá thú vị!

 

Đại Bạch Liên ngồi trên lưng heo khóc thút thít: “Người ta hơi sợ, có ai bế người ta xuống dưới không?”

 

Lại nữa, giọng thảo mai lại tới nữa rồi.

 

Sóng bình luận phẫn nộ vạch trần cô ta: 

 

[Đừng có hic hic nữa, heo cao bao nhiêu, cô cao bao nhiêu hả? Duỗi chân xuống là chạm đất luôn rồi, đừng giả vờ thảo mai nữa!]

 

Fan của Vệ Xuyên và Việt Thụ trong sóng bình luận cảm thấy Đại Bạch Liên đang thảo mai với anh nhà bọn họ.

 

Tuy nhiên, Đại Bạch Liên quay mặt, nhìn thẳng Khanh Hoan với đôi mắt xanh lam, yếu ớt chớp một cái.

 

[ĐM!] Fan của Khanh Hoan muộn màng nhận ra: [Không bao giờ nghĩ rằng người bị theo dõi lại là Đại Bàng Nhỏ của chúng ta, Đại Bàng Nhỏ, mau bay đi!]

 

Khanh Hoan không nhìn thấy bình luận hò hét của fan của mình, cô chỉ cảm thấy đỡ Đại Bạch Liên cũng không có gì, đều là con gái như nhau, giúp đỡ nhau cũng là chuyện thường tình. Nhưng cô vừa vươn tay ra thì Vệ Xuyên đã nhanh chóng kéo Đại Bạch Liên từ trên heo xuống trước cô một bước. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Sau đó trả lại cho Đại Bạch Liên ánh mắt “Đều là hồ ly ngàn năm, đừng có thần bí với ông”.

 

Đại Bạch Liên không được Khanh Hoan bế, tiếc nuối “hức” một tiếng.

 

Sóng bình luận: Cảnh đấu đá kỳ quái lại được thêm vào rồi.

 

Bọn Khanh Hoan giao heo lại cho nhân viên công tác, dừng chân trước sân của căn nhà số một. Trong sân có một mảnh đất nhỏ trồng rau, còn có một chuồng gà, một hàng gà mái già đứng trong hàng rào nhìn bọn Khanh Hoan đi vào.

 

Đạo diễn hồng hộc chạy đến, nhìn nhóm Khanh Hoan tìm được điểm nghỉ ngơi số một trong đúng thời gian quy định, nhìn thấy đám heo nghỉ ngơi ở cửa vẫn còn treo bảng một trăm triệu do chính tay ông viết. Trước mắt ông tối sầm, tê liệt ngã xuống đất, phó đạo diễn vội vã ấn nhân trung của ông.

 

Khán giả lại không hề đồng tình với ông: Ai bảo ông ấy tự tìm đường chết làm chi, tìm một đám heo để chọc khách mời!

 

Còn khoe khoang dán bảng tiền thưởng một trăm triệu lên người heo.

 

Bây giờ sáng mắt ra chưa?!

 

Người ta thật sự cưỡi heo tìm đến chỗ nghỉ rồi, lấy tiền ra đây!

 

Cuối cùng đạo diễn cũng tỉnh lại trước phút phó đạo diễn xả thân chu mỏ chuẩn bị hô hấp nhân tạo cho ông, nhưng đột nhiên ông lại trở nên tiều tụy như già đi mấy chục tuổi. Đặc biệt là ánh mắt nhìn nhóm Khanh Hoan đang dạo quanh phòng, trong sự cầu xin hèn mọn còn kèm theo vài phần bán thảm “tui là con người đáng thương”.

 

Bên phía Khanh Hoan cực kỳ thuận lợi, nhưng Thịnh Minh Huyên lại không được may mắn như vậy. Đến lúc tập trung thì tạo hình tỉ mỉ của anh ta đều bị hủy hoại, trên tóc còn dính vài cọng rơm, cả người đầy là bùn, còn tỏa ra mùi hương kỳ lạ nào đó.

 

Bởi vì đã hết thời gian mà anh ta chưa tìm được gì nên tự động được đưa đến nơi dừng chân số ba. Vẻ mặt của Thịnh Minh Huyên còn đen hơn đít nồi, trông như sắp bùng nổ đến nơi.

 

Sau khi tổng kết xong, đạo diễn xoa bàn tay mập mạp, viết tấm thẻ một trăm triệu, nở nụ cười lấy lòng với bọn Khanh Hoan, giọng điệu còn mềm nhẹ hơn cả bà ngoại: “Hoan Hoan à, mọi người vất vả rồi, tôi…”

 

“Một con heo một trăm triệu mà.” Vệ Xuyên không chấp nhận, anh ấy đã nếm quá nhiều cực khổ rồi, nhất điện phải cho đạo diễn nếm thử hương vị khó chịu, tính sổ một cách cặn kẽ: “Bốn người bọn tôi cưỡi bốn con heo, chính là bốn trăm triệu, đạo diễn à, anh đưa tiền mặt hay là cà thẻ?”
 

Đạo diễn thấy màn bán thảm không có tác dụng, vì bốn trăm triệu, cái mặt già này của công cũng không cần nữa. Ông đến bên đám Khanh Hoan, đấm lưng bưng trà cho bốn người bề dưới bọn họ, làm đủ trò đáng yêu xin tha. Khanh Hoan không có nhận thức về tiền bạc ở thế giới này, nhìn đạo diễn bận rộn một hồi lâu mới phản ứng lại: “Mọi người không có tiền sao?”
 

Đạo diễn đỏ bừng mặt vì bị vạch trần, hổ thẹn gật đầu.

 

Khanh Hoan rất thất vọng, cô thu âm tặng Yến Hoài xon thì pháp lực không còn bao nhiêu, chỉ vì một trăm triệu này mà cô đã dùng gần hết pháp lực, kết quả đạo diễn nói là không có tiền. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Khanh Hoan mất vui, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp lộ vẻ ghét bỏ đạo diễn, trách ông bằng chất giọng non nớt: “Không có tiền thì chú viết một trăm triệu làm gì chứ?!”

 

“Ừ ừ ừ.” Đạo diễn bị một trăm triệu hành hạ, gục đầu xuống, còn lau khóe mắt: “Chú sai rồi, chú không dám xem thường mấy đứa với đám heo này nữa.”
 

Sóng bình luận vui sướng khi người khác gặp họa:

 

[Ha ha ha, cái gì mà chú không dám xem thường mấy đứa và heo nữa vậy?!]

 

[Đây gọi là nghiệp quật đấy, ai bảo ông ấy nhây, ai bảo ông ấy bày trò, để F4 cưỡi heo cho ông ấy biết xã hội hiểm ác nhường nào!]

 

[Đại Bàng Nhỏ cưỡi heo đến mức làm đạo diễn khóc ròng!]

 

Đương nhiên, một trăm triệu này không thể biến mất một cách vô dụng như vậy. Vệ Xuyên kiêu ngạo đưa ra vô số yêu cầu cho tổ chương trường, Đại Bạch Liên trông vô hại, yếu đuối thì đứng bên cạnh, nhỏ giọng bổ sung cho anh ấy. Đạo diễn khóc hết nước mắt nhưng không thể từ chối, bảo ê-kíp chuẩn bị những món ngon để chào đón khách mời.

 

Khán giả thấy tổ chương trình luôn cho khách mời ăn rau cỏ, mỗi lần khách mời muốn ăn miếng thịt phải lăn lộn cực khổ lắm mới có được lại tự chuẩn bị nhiều đồ ăn ngon như vậy thì thỏa mãn, bình luận [Cảm ơn Khanh Hoan và heo đã dạy đạo diễn làm người] chạy đầy màn hình. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Ngoài việc ăn ra thì đạo diễn còn phải rưng rưng lệ mà phát cho mỗi người trong nhóm Khanh Hoan một ngàn tệ tiền tiêu vặt.

 

Hu hu hu.

 

Ông đã chuẩn bị sẵn những trò chơi để áp bức họ nhưng bây giờ hoàn toàn không dùng được nữa. Hiện giờ bọn Khanh Hoan muốn ăn có ăn, muốn tiền có tiền, vốn không cần kiếm tiền nữa.

 

Thanh toán bên Khanh Hoan xong, đến lượt Thịnh Minh Huyên, Thịnh Minh Huyên đè nén lửa giận đợi đạo diễn đưa cho anh ta 250 tệ tiền thưởng dùng xe đạp.

 

Đạo diễn đang chìm trong đau thương nên không để ý đến sức mặt của Thịnh Minh Huyên, ông duỗi tay ra trước mặt anh ta: “Xin hãy đưa cho tôi 250 tệ, phí thuê xe.”

 

Thịnh Minh Huyên: ?

 

Đạo diễn lấy tấm bảng treo trên xe đạp, rồi lại lấy một cái kính lúp ra, đưa cho Thịnh Minh Huyên xem dấu trừ bé tí phía trước số 250: “Chiếc xe này là bảo bối của trưởng thôn, cũng là phương tiện di chuyển tốt nhất, 250 cũng không đắt lắm đâu nhỉ?”

 

Suýt nữa là Thịnh Minh Huyên không kiềm chế được cơn giận, đấm bẹp đạo diễn đầu to ngay tại chỗ luôn rồi.

 

Fan của Thịnh Minh Huyên không cam tâm:

 

[Anh nhà bọn em đã thảm vậy rồi mà tổ chương trình còn không tha cho anh ấy à? Chỉ vì độ hot mà hành hạ anh ấy không từ thủ đoạn nào. Lòng dạ của ê-kíp tàn độc mà bọn Khanh Hoan cũng quá đáng ghê, sao lại không dẫn anh nhà tụi tui theo?! Ích kỷ!!]

 

Bình luận chữ vàng đầy mùi tiền lại xuất hiện:

 

[Tổ chương trình không có tâm! Tuy anh nhà bọn tôi đoạt phương tiện di chuyển tốt nhất trước, tự làm rớt bánh xe, cũng tự giẫm phân bò lên xe yêu quý của trưởng thôn, và anh ấy cũng là người rời đi trước. NHƯNG! Anh nhà bọn tôi không sai, anh ấy không thể nào sai được, nhất định là trong tổ chương trình có phù thủy, ếm bùa anh nhà bọn tôi, làm anh ấy trở nên ngu xuẩn như vậy, tự mình hố mình!]

 

Fan Thịnh Minh Huyên nhìn bình luận chữ vàng bắt mắt chạy qua, cảm giác kỳ quái về bình luận chữ vàng này càng mãnh liệt, nhưng đọc kỹ thì người này nói rất đúng với quan điểm của họ, nhưng tại sao dưới góc nhìn của người thứ ba thì lại như bị đần thế nhỉ?!

 

Có lẽ bọn họ lên tiếng đã là dở người rồi. Chỉ là họ không nhận ra thôi. Nhìn thấy dòng bình luận chữ vàng đầy mùi tiền lại ngu ngốc hơn họ, đột nhiên họ phát hiện mình cũng bị đần. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Một bộ phận fan của Thịnh Minh Huyên không bình luận nữa, họ tự đóng cửa để suy nghĩ về cuộc sống.

 

Kết quả cuối cùng là mỗi người trong nhóm Khanh Hoan được một ngàn tệ, Thịnh Minh Huyên thì thiếu tổ chương trình 250 tệ, phải trả lại thông qua nhiệm vụ trong chương trình.

 

Nếu là bình thường thì Thịnh Minh Huyên đã không chịu nổi, tuy không đến mức nhăn mặt nhó mày trước màn hình rồi rời đi nhưng anh ta sẽ tránh khỏi ống kính, rời khỏi trường quay, sau đó để tổ chương trình tự tìm lý do giải thích cho sự rời đi của anh ta.

 

Nhưng lần này Thịnh Minh Huyên lại không như vậy, anh ta nhìn Khanh Hoan đang đếm tiền, đè nén sự tức giận cứ bủa vây lấy lòng mình.

 

Nhưng anh ta tuyệt đối không ở tại nơi nghỉ chân thứ ba, anh ta bảo người đại diện tạo áp lực cho tổ chương trình, tuy đạo diễn nhây nhưng ông không thể nhờn với tư bản được, chỉ có lấy lý do “Khi kiểm tra nơi số ba thì thấy có nguy hiểm tiềm ẩn, không tiện cho khách mời ở lại” để đưa Thịnh Minh Huyên vào nơi số một cùng với bọn Khanh Hoan.

 

Đương nhiên là người xem không tin ê-kíp chương trình chưa kiểm tra vấn đề trước, mà đến tận khi Thịnh Minh Huyên sắp vào ở thì mới phát hiện ra vấn đề. Song không ai có thể nói được qua màn hình nên mọi người chỉ bàn luận vài ba câu rồi cho qua, nhưng ấn tượng của Thịnh Minh Huyên với những người qua đường đã giảm sút đáng kể.

 

Bọn Khanh Hoan đi vào căn nhà, tổ chương trình đã đưa hành lý của họ đến đây, hai vali to lớn của Khanh Hoan là bắt mắt nhất, khán giả đều đang đoán già đoán non xem rốt cuộc cô đã mang những gì.

 

Đạo diễn cho rằng trong hai vali lớn của Khanh Hoan có không ít “hàng cấm”.

 

Đạo diễn lại bắt đầu chìm trong suy nghĩ, đứng thẳng người tự mình ra trận, mở vali của Khanh Hoan ra, chuẩn bị tịch thu hết những hàng cấm mà Khanh Hoan mang theo.

 

Nếu có đồ ăn thì ông nhất định sẽ bày trò, ăn hết trước mặt Khanh Hoan luôn.

 

Đạo diễn vội mở vali, vẻ mặt tiểu nhân đắc chí vẫn còn đọng trên mặt đã sợ hãi lùi về sau vài bước vì cái đầu mới nhô ra khỏi vali. Trong quá trình lùi về sau, ông bị vấp bậc thềm, ngã lộn nhào dưới đất mấy vòng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Hiện trường trở nên hỗn loạn, anh quay phim vốn đang quay cận cảnh cũng bị dọa sợ, suýt nữa ném hết máy móc đi, Vệ Xuyên và Đại Bạch Liên cũng gầm rú theo, nhưng Vệ Xuyên là sợ thật còn Đại Bạch Liên chỉ muốn thể hiện sự thảo mai, yếu ớt của mình.

 

Khanh Hoan ôm lấy cái đầu bị đạo diễn quăng đi, vén mái tóc dài che khuất mặt, để lộ ra phần thân nhỏ bé mặc váy trắng dưới cái đầu to bự, tự hào giới thiệu với mọi người: “Đây là búp bê Sadako mà em mua đấy.” Đôi mắt trong veo, to tròn tràn ngập vẻ chờ mong, phấn khích “Mau khen thú bông của em đẹp đi”.

 

Khán giả cũng bị dọa sợ nhìn thấy dáng vẻ chờ khen thưởng của Khanh Hoan thì tha thứ cho cô ngay lập tức, lại nhớ đến đạo diễn sợ hãi lăn một vòng thì thích thú spam ha ha đầy màn hình.

 

Đạo diễn vỗ ngực, yếu ớt bò dậy, xác nhận lại thứ trên tay Khanh Hoan chỉ là một con búp bê thì mới bình thường lại, song ông vẫn không từ bỏ ý định mở cái vali còn lại của Khanh Hoan ra, ông phát hiện ngoài quần áo và nhu yếu phẩm ra thì toàn là mấy con búp bê này nọ.

 

“Cô không mang đồ ăn à?” Đạo diện tỏ vẻ khó tin.

 

Khanh Hoan gật đầu: “Có mang chứ ạ.” Mắt của đạo diễn lập tức phóng ra tia X quang, quét quanh vali của Khanh Hoan, ông lại nghe Khanh Hoan nói tiếp: “Nhưng đã ăn hết rồi.” Cô nhìn đạo diễn đã đi chung xe đến đây, ý nói rằng bà có thể chứng minh lời nói của cô.

 

Một chút hy vọng cuối cùng của đạo diễn vụt mất, ông uể oải lùi về một bên. Nhân lúc đạo diễn không bày trò, Khanh Hoan phân chia những món quà mà cô đã chuẩn bị, lúc chia cho Việt Thụ thì Khanh Hoan còn cố tình chớp mắt, muốn nói với cậu ấy rằng quà của cậu là tốt nhất đấy. Việt Thụ dở khóc dở cười cầm con búp bê xấu xí trong tay, nhưng vẫn lịch sự gật đầu với Khanh Hoan: “Cảm ơn chị, em sẽ quý trọng nó.”

 

Lúc trước Vệ Xuyên còn ra vẻ không tin tưởng thẩm mỹ của Khanh Hoan, đến khi Khanh Hoan đưa cho anh ấy một con búp bê Joker thì anh ấy tỏ vẻ “Con này đẹp quá”, rồi đi theo Khanh Hoan hỏi thăm xem cô đào mấy món bảo bối này ở đâu ra. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

 

Đạo diễn cũng được Khanh Hoan tặng con Thanos có biểu cảm y hệt ông lúc này, các nhân viên công tác khác trong ê-kíp cũng được tặng.

 

Khán giả nhìn Khanh Hoan nhiệt tình phát quà như phát tờ rơi thì bị cảm động, sau đó thấy cô lấy ra những món quà ngày càng xấu hơn thì bị giật mình, cuối cùng nhìn thấy nhân viên công tác lộ ra nụ cười lịch sự mà ngượng nghịu thì họ bật cười ha hả.

 

Thịnh Minh Huyên đứng bên cạnh, lạnh nhạt nhìn Khanh Hoan phát quà cho tất cả mọi người, chỉ có anh ta là không có. Anh ta cũng không gấp gáp bởi vì anh ta biết, Khanh Hoan nhất định sẽ đưa món đồ quý giá nhất cho mình. 

 

Khanh Hoan đưa món quà cuối cùng cho nhân viên công tác, vali biến thành trống không. Khanh Hoan hài lòng ngồi xổm xuống đất, đóng vali lại.

 

Cuối cùng Thịnh Minh Huyên cũng nhận ra hình như Khanh Hoan không chuẩn bị quà cho anh ta.


 

lust@veland
Chương trước Chương tiếp theo
Bình Luận (0 Bình Luận)